Chương 118: Lời hứa của cô

Laura nằm úp trên giường ngủ rất say, cho đến khi nghe thấy tiếng lách cách ngoài cửa sổ, cô mới giật mình tỉnh dậy, quỳ ngồi dậy và quay đầu nhìn cánh cửa đang đóng chặt – mặc dù ổ khóa đã hỏng, nhưng chức năng cơ bản vẫn còn hoạt động.

Chiếc váy của cô bị vo thành cục, không thể mặc được nữa, may mắn thay, bên cạnh còn có một chiếc váy ngủ. Cô tiện tay lấy lên mặc, khoác thêm chiếc áo khoác quân phục của Caesar bên ngoài.

Thân hình của Caesar cao lớn, áo khoác cũng rất rộng, Laura mặc vào trông như một đứa trẻ mặc trộm quần áo của người lớn. Vạt áo dài che đến tận đùi, cô xỏ dép lê rồi bước ra ngoài. Vừa ra khỏi cửa, cô đã thấy Caesar với vẻ mặt lạnh lùng đang nhìn chằm chằm Angus.

Trước mặt Angus là Emilia chỉ mặc bộ đồ ngủ. Cô có mái tóc bạc trắng, đôi mắt tím. Emilia dang rộng cánh tay, bảo vệ Angus phía sau lưng. Lồng ngực cô phập phồng vì hơi thở gấp gáp, đôi môi mím chặt.

Một lúc sau, cô mới khẽ gọi, Anh.

Laura đã nhanh chóng nhận ra tình hình hiện tại thông qua pheromone trong không khí. Trong trạng thái không có thuốc ức chế, Emilia bây giờ như một chiếc bánh kem anh đào đậm vị cà phê. Cô vươn tay ra bảo vệ Angus phía sau, đôi mắt tím giống hệt Caesar nhìn anh trai mình đầy cảnh giác.

Caesar nhìn Angus, anh nói,

"Cậu đã đánh dấu vĩnh viễn em ấy."

Angus đáp, Phải.

Khuôn mặt Angus không có chút sợ hãi, cũng không hạ thấp mình, anh gọi Caesar một tiếng, Anh.

Ngay lúc Angus gọi anh, Laura nhanh như chớp lao tới, ôm lấy Caesar.

Cô nói,

"Bình tĩnh! Caesar, bình tĩnh!"

Caesar không hề bình tĩnh. Khi nghe Angus gọi anh, nét mặt anh vô cùng phức tạp. Nếu không phải Laura nhào vào ôm anh, Caesar đã lao tới dạy dỗ Angus rồi.

Trước khi Caesar kịp nói, Laura đã ôm chặt lấy anh, cô cố gắng giải quyết mâu thuẫn giữa Caesar và Angus bằng cách thuyết phục,

"Caesar, anh biết không? Thực ra Angus là anh trai khác cha khác mẹ của em mà—"

Khác cha khác mẹ?

"Chuyện đó không quan trọng," Laura siết chặt lấy Caesar, cô nói,

"Dolores cũng là mẹ của Angus, nhưng có lẽ em cần giải thích từ từ với anh... Dù sao, anh nhìn mà xem, anh đánh dấu vĩnh viễn em – em là em gái của Angus, Angus lại đánh dấu vĩnh viễn em gái của anh. Như thế là công bằng mà."

Caesar đặt tay lên đầu Laura, nghe câu nói sau cùng của cô, anh thở dài.

Anh đã nhìn thấy sự bảo vệ của Emilia dành cho Angus, cũng như hiểu ý của Laura – tình cảm của con người là thứ không thể ép buộc. Ngay cả là anh trai, anh cũng không thể can thiệp vào đời sống tình cảm của em gái mình.

Angus không hề nao núng, nhẹ nhàng chắn Emilia phía sau, bình thản nhìn thẳng vào Caesar.

Còn Laura – Laura vẫn ôm chặt lấy Caesar, tiếp tục thuyết phục,

"Hơn nữa, Caesar, anh nghĩ xem, Angus đánh dấu em gái anh dịu dàng như vậy, đừng quên lúc anh đánh dấu em gái Angus nhé. Thậm chí còn chẳng có giường, anh mạnh bạ—"

Caesar đau đầu vội vàng bịt miệng Laura, bế cô về phòng.

"Chúng ta không bàn về chuyện này nữa," Tai anh hơi đỏ, nghiêm khắc nói,

"Laura, về phòng, em cần ngủ."

Laura đã không thể ngủ lại được.

Cô thật sự lo rằng khi tỉnh dậy sẽ thấy Caesar biến Angus thành cái rổ – được rồi, khả năng chiến đấu của Angus không tệ, nhưng Laura không muốn hai người vì chuyện này mà gây gổ.

Laura quấn lấy Caesar trò chuyện hồi lâu, cuối cùng cô ngủ thiếp đi trong ngực anh, ngay cả khi ngủ cũng không chịu buông tay, dường như sợ rằng nếu buông tay, Caesar sẽ đi xử lý Angus.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!