Cái miệng của bà già đó có hai mặt.
Trước khi kết hôn, bà ta mở miệng là gọi tôi một tiếng Con gái ruột, sau khi kết hôn, tôi từ con gái ruột trong miệng bà ta đổi thành Người phụ nữ kia.
Khi bà ta đến để thúc giục sinh con, giọng điệu của bà ta tệ đến mức khiến tôi muốn lật bàn.
Bà ta gần như ghét bỏ, nói với tôi:
"Năm nay cô đã hai mươi tám rồi, phụ nữ qua ba mươi chính là sản phụ lớn tuổi, mà hai đứa lại không sinh thì còn có thể sinh được không?"
Cũng may khi đó tôi và Lâm Phong vừa mới kết hôn, vẫn còn chút mặn nồng.
Lâm Phong vội vàng chặn lời bà ta trước khi tôi hất bàn lên.
Lâm Phong:
"Mẹ, chẳng phải mẹ đang chăm em bé giúp chị con sao? Giờ bọn con sinh thêm một đứa nữa, mẹ trông nổi không?"
Phải, lúc chúng tôi kết hôn, chị gái của Lâm Phong, Lâm Tuyết vừa sinh đứa thứ hai.
Lâm Tuyết kết hôn ở Long Thành, Diêu Lỵ sợ nhà chồng Lâm Tuyết chăm sóc con gái mình không chu đáo. Vậy nên Lâm Tuyết sinh hai đứa bé đều do đích thân Diêu Lỵ trông nom.
Dù ở cữ hay chăm sóc trẻ con đều một mình bà ta ôm đồm mọi việc.
Trước khi chúng tôi kết hôn, Diêu Lỵ đã từng kể cho chúng tôi nghe chuyện này, bà ta nói:
"Hai đứa yên tâm, mẹ có kinh nghiệm chăm sóc trẻ con, sau này đợi hai đứa sinh con, mẹ chắc chắn sẽ đến giúp hai đứa chăm con, đối xử bình đẳng."
Thế nhưng, nếu tôi thực sự tin với cái giọng điệu giục sinh này mà đòi đối xử bình đẳng trong lời bà ta, thì tôi gặp phải quỷ rồi.
Vì vậy, đối với sự giục sinh của Diêu Lỵ, tôi coi như chưa từng nghe thấy.
Lâm Phong cho rằng tôi đang chuyện bé xé ra to.
Theo cách nói của anh ta, mẹ anh ta chỉ là người không giỏi ăn nói, xuất phát từ ý tốt mà thôi.
Còn nói mẹ anh ta nghĩ đúng, nhân lúc mẹ anh ta còn trẻ, còn có thể giúp chúng tôi chăm sóc con, tránh sau này đợi đến khi mẹ không còn sức lực để giúp chúng tôi trông trẻ nữa, bản thân chúng tôi lại vụng về.
Tôi khịt mũi xem thường những lời Lâm Phong nguỵ biện cái cớ thay mẹ anh ta, chỉ muốn nói một câu Mẹ nó.
Tuy nhiên, nửa tháng sau khi Diêu Lỵ đến giục sinh, tôi phát hiện mình mang thai.
Đệch.
Hai bộ mặt của Diêu Lỵ dần biểu hiện ra ở trước mặt tôi.
3.
Sau khi mang thai, tôi không hề đi phá thai chỉ vì hờn dỗi với Diêu Lỵ.
Tôi có mẹ ruột.
Tôi là con một, mẹ tôi hiện đã nghỉ hưu, bà ấy cũng đã nói sẵn sàng giúp tôi chăm con từ trước.
Sau khi tôi mang thai, Diêu Lỵ thu hồi bộ mặt khác của mình, bắt đầu mở miệng gọi tôi là Con gái ruột.
Nhưng tôi không phải là kẻ ngốc, dùng đầu ngón chân cũng đoán ra được, bà ta lại bắt đầu mở miệng gọi con gái ruột vào lúc này, chẳng qua chỉ muốn dỗ tôi sinh em bé xong, sau đó sẽ tung cho tôi một cú chưởng lớn.
Suy cho cùng, sau khi tôi mang thai, bà ta chỉ có gọi tôi là con gái, thực chất chẳng hỗ trợ được phần nào.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!