Đêm khuya, Trần huyện lệnh nằm trên giường nhưng không sao chợp mắt, những cơn đau nhức trên cơ thể chỉ xếp thứ hai, nỗi nhục nhã mà ông phải chịu đựng còn đau đớn hơn một nhát cứa vào tim.
Không biết con trai đã nhận được bức thư đó chưa, liệu nó còn làm theo không.
Nghĩ tới đây, Trần huyện lệnh lại nhớ tới cảnh tượng ngày hôm qua khi vừa tới Dịch Đình cung.
Mọi sự an bài ở trong Dịch Đình cung đều do Lý công công phụ trách, khó khăn lắm mới sắp xếp mọi thứ ổn thỏa, Lý công công lệnh cho cung nữ Tiểu Thiến dặn dò nhà bếp làm vài món, xem như là tiếp đón Trần huyện lệnh và phu nhân.
Tiểu Thiến là nữ hầu chuyên phụ trách chăm lo cho Trần huyện lệnh trong Dịch Đình cung, nghe thấy lời dặn của Lý công công liền lui xuống.
"Trần lão gia Trần phu nhân, chuyến đi này hai vị hẳn đã thấm mệt, hai vị cứ nghỉ ngơi trước đã." Lý công công lớn tiếng nói.
"Làm phiền Lý công công rồi."
Trần huyện lệnh cười đáp.
Lý công công nhìn ngang nhìn dọc một hồi, đột nhiên tiến lên trước nói một câu: Lệnh lang gặp nạn. Mặc dù hắn đã thấp giọng đến mức nghe như tiếng muỗi vo ve nhưng lại như tiếng sét ngang tai Trần huyện lệnh, bỗng nhiên nghe thấy vậy, ông buột miệng kêu lên: Cái gì?
Lý công công lại lớn tiếng nói:
"Nô tài nói hai vị hãy nghỉ ngơi cho khỏe, có việc gì cứ dặn dò nô tài là được."
Nói đoạn lại hạ thấp giọng:
"Có chuyện gì để tối nói, đến lúc đó ta sẽ đến tìm ngài."
Trần huyện lệnh nhất thời không kịp hiểu mọi chuyện rốt cuộc ra sao, chỉ biết trợn tròn mắt nhìn Lý công công.
Còn Lý công công lúc này như thể chưa từng nói gì, chỉ mỉm cười nhìn Trần huyện lệnh.
Giữa lúc này, Tiểu Thiến đẩy cửa bước vào:
"Lý công công, Trần lão gia, đồ ăn đã chuẩn bị xong rồi."
Lý công công cười nói:
"Tốt lắm, tốt lắm, vậy không làm phiền hai vị nghỉ ngơi nữa." Nói đoạn cùng Tiểu Thiến lui xuống.
Trần phu nhân nghi hoặc nhìn Trần huyện lệnh, dường như cũng cảm thấy có chuyện gì đó không ổn, bà hạ thấp giọng hỏi:
"Vừa nãy Lý công công đã nói gì với lão gia?"
Trần huyện lệnh nghe thấy câu hỏi của phu nhân, ông nhanh chóng ra mở cửa, sau khi nhìn ngó một hồi xác nhận không có ai mới dám thì thầm vào tai Trần phu nhân:
"Lý công công nói Phong Nhi gặp nạn."
Trần phu nhân ngẩng đầu, đôi mắt bà toàn là sự kinh ngạc và lo âu:
"Cái gì? Không phải được chọn làm phò mã sao, tại sao lại gặp nạn gì chứ?"
Trần huyện lệnh thở một hơi dài:
"Chuyện này vô cùng kì lạ, xem ra chuyến đi tới kinh thành của hai ta không hề bình thường, chờ tới tối nay xem Lý công công nói sao."
Trần phu nhân hỏi:
"Lão gia thật sự tin lời Lý công công nói sao, không phải là lừa gạt chứ?"
Trần huyện lệnh nhìn phu nhân nói:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!