Cuối cùng sau bao nhiêu ngày tranh tài thì hội thao dần đi đến hồi kết. Hôm nay sẽ là ngày thi đấu cuối cùng và cũng là ngày sẽ bế mạc hội thao. Chấm dứt chuỗi ngày không ưa thích của Tuấn Phong.
Không như hai năm trước, khi lớp của Tuấn Phong nắm giữ chức vô địch nhiều bộ môn, thì năm nay lớp anh hiện tại đang trắng tay. Môn chủ lực của lớp anh là môn bóng rổ, cái môn mà lớp anh đã vô địch hai năm liên tiếp, đã bất ngờ thua ngay trận đầu tiên, thua đúng cái lớp của Tuấn Kiệt.
Kế tiếp là môn bóng đá, mặc dù không mạnh bằng môn bóng rổ nhưng lớp anh cũng đã từng vô địch một năm lớp mười và đứng thứ ba năm mười một, thì năm nay lớp anh dừng chân ngay tứ kết.
Chạy bền, nhảy xa, nhảy cao, kéo co, cờ vua và những bộ môn khác, mặc dù lớp anh không mạnh nhưng những năm trước đều vô địch ở một số môn và tiến sâu vào giải đấu, thì năm nay cũng trắng tay toàn bộ.
Tất cả bây giờ chỉ trông chờ vào ba bộ môn cuối cùng, đó là bóng bàn nữ của Ngọc Quyên, cầu lông đôi nam nữ của Phương Nhi với Nhật Thanh và cờ tướng của Tuấn Phong.
Nếu như cầu lông là niềm hy vọng cao nhất của cả lớp, vì cặp đôi này cũng đã từng vô địch hai năm liên tiếp, thì Ngọc Quyên và Tuấn Phong là một sự bất ngờ.
Không ai trong lớp ngờ được Ngọc Quyên và Tuấn Phong, những người thế chỗ hay tham dự cho vui, những bộ môn mà được đoán trước sẽ rớt đài ngay vòng đầu tiên, thì họ lại nghiễm nhiên ngẩng cao đầu tiến vào chung kết.
Không như Tuấn Phong, ở môn bóng bàn đơn nữ, Ngọc Quyên đã cho mọi người thấy tài nghệ của cô xuất chúng như thế nào, trận nào cô thi đấu cũng đều áp đảo lấy đối phương. Và câu hỏi đặt ra là, tại sao bây giờ cô mới tham gia.
"Anh đang suy nghĩ gì vậy."
Thanh Vân mặc chiệc áo sơ mi xanh dương, quần jean đen đi tới khẽ cười.
Giật mình trở lại với thực tại, Tuấn Phong vội đáp.
"Anh đang nghĩ về đối thủ mà anh sẽ gặp là ai." Tuấn Phong đứng dậy. Đi thôi nào. Anh mặc áo sơ mi trằng, quần đen, bộ đồng phục mà bấy bữa nay anh hay mang thi đấu.
Tới trường, Tuấn Phong dẫn Thanh Vân đi tới phòng thi. Đi ngang qua tủ đồ của mình, anh dừng lại mở tủ đưa cho cô nhóc hộp sữa và cây kẹo rồi đi tiếp. Vào phòng thi làm thủ tục, Tuấn Phong lo lắng cho cô nhóc nên liên tục quay đầu ra nhìn.
Thanh Vân sợ làm Tuấn Phong lo nên mỗi lần anh nhìn thì cô lại khẽ cười lắc đầu, cô muốn nói với anh là cô không sao.
Rồi trận đấu cũng bắt đầu, đối thủ của Tuấn Phong là một cậu trai khối dưới, anh nghe đâu cậu trai này từng là nhà vô địch năm kia, còn năm ngoái thì vào đến chung kết và thua cô nhóc thư viện.
Chào anh Phong.
Cậu trai mở lời rồi đi nước đầu tiên.
Tuấn Phong nhìn bảng tên và biết cậu ta là Phúc Tân. Chào em. Anh cũng đi nước đầu tiên của mình.
"Anh là người đã đánh bại Bích Hân đó sao." Phúc Tân ngước mắt nhìn Tuấn Phong với gương mặt lạnh lùng.
Tuấn Phong di chuyển quân tượng. Thấy lạ lắm hả em.
Phúc Tân gật đầu.
"Lúc đầu em tò mò muốn biết anh là ai mà có thể đánh bại Hân. Khi biết anh rồi thì em càng tò mò hơn."
Tuấn Phong không hiểu cho lắm.
"Anh thì có gì mà phải tò mò." Anh giả vờ khưi chuyện.
"Đánh bại nhà vô địch năm ngoái, mà lại là." Phúc Tân mỉm cười.
"Lãng tử hào hoa nữa chứ."
Tuấn Phong thừa biết ý của Phúc Tân là đang chế nhạo mình.
"Vì vậy nên em tò mò sao." Anh nhếch môi.
Phúc Tân di chuyển quân xe.
"Bình thường thì anh đã gây tò mò cho người khác rồi. Việc anh đánh bại Bích Hân thì càng gây tò mò hơn thôi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!