Chương 4: (Vô Đề)

Edit: Lan Anh

Sức của gà rừng lớn hơn gà nuôi, nó bay nhảy khiến Du Uyển không thể không tìm cái gì đó trói nó lại.

Nhưng Du Uyển tìm nửa ngày, tìm tới bên trong cái sọt cũng không tìm ra được cái gì, cuối cùng nàng lấy từ trong ngực ra một cọng dây cột tóc màu hồng.

"Ô, bên trong túi áo còn có cái này hả ta?!"

Du Uyển nhíu nhíu mi, không nói hai lời liền cầm dây buộc tóc màu hồng đi trói gà rừng.

Truyện được dịch và edit bởi Sắc

- Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Du Uyển thắt chặt sợi dây, con gà càng bay nhảy, dây buộc tóc màu hồng càng quấn chặt hơn.

Du Uyển ngân nga hát, mang theo gà rừng rời khỏi vườn rau.

Trên đường đi, nàng nhớ lại hồi ức xem có thông tin gì về cái thôn này hoặc là tin tức về triều đại này, nhưng đáng tiếc lại nghĩ không ra.

Bất quá, nhìn dưới chân núi này cơ hồ toàn là nhà lá, cộng lại cũng chỉ tầm hai mươi, ba mươi hộ, Du Uyển cảm thấy cái thôn này thật là nghèo.

Thôn tọa lạc giữa hai ngọn núi, có những mảnh đồng ruộng lớn, càng đi về phía Tây thì càng hoang tàn vắng vẻ, mà nhà bọn họ chính là phía Tây của thôn, trước cửa có nguyên một mảnh đất trống.

Du Uyển nhớ rõ kiếp trước phòng cũ của nàng ở nông thôn cũng giống như vậy, mọi người kêu nó là trấn, không biết bên này kêu là gì, có lẽ cái gì cũng không gọi.

Lúc bước vào nhà, Tiểu Thiết Đản đã tỉnh, tay chân đang vụng về tự mình mặc y phục, hắn có thể làm, nhưng bất quá hẳn chỉ là tiểu hài tử chưa đến sáu tuổi, quần áo mùa đông lại nặng nề, thực sự là đã làm khó hắn.

Khương thị nằm trên giường vẫn chưa tỉnh, hô hấp lúc nông lúc sâu, màu da tuy còn trắng bệch nhưng đã đỡ hơn hôm qua.

Du Uyển buông cái gùi xuống, đi vào nhà.

Tiểu Thiết Đản cuối cùng cũng mang xong giày, trông thấy Du Uyển, đôi mắt ngập nước sáng lên: A tỷ!

Du Uyển nhìn qua đứa bé trong chiếc áo căng phồng, tiến lên vuốt phẳng quần áo cho hắn, bỏ áo vào trong quần bông, đang định hỏi hắn ngủ có ngon hay không thì trong nhà chính truyền đến tiếng gà gáy rõ to.

Tiểu Thiết Đản đầu tiên là sửng sờ, ngay sau đó hào hứng chạy ra ngoài, thanh âm ngạc nhiên không kịp chờ liền truyền đến:

"A tỷ, đây là gà sao? Tỷ lấy được con gà ở chỗ nào vậy? Ở trong trấn sao? Tỷ mua sao?"

Tiểu hài tử khi hưng phấn thật sự rất ồn ào.

"Tỷ không có lên trấn." Lại nói có đi cũng không có tiền, Du Uyển dịch góc chăn mẫu thân lại cho ngay ngắn, xách gà rừng ra sau hậu viện, hậu viện được vây hàng rào, phía trước là phòng ốc, đằng sau là chuồng heo cùng nhà bếp, đương nhiên trong chuồng không hề có heo.

Tỷ bắt ở trên núi.

Du Uyển nói.

"Bắt ở trên núi sao? Tỷ thật lợi hại nha." Tiểu Thiết Đản ánh mắt tràn ngập sùng bái nói.

Truyện được dịch và edit bởi Sắc

- Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Du Uyển cầm cái bát không đi ra, một dao hạ xuống, cổ gà chảy huyết.

Tiểu Thiết Đản thấy cảnh này cũng không sợ, ngoan ngoãn ngồi chồm hổm trên mặt đất, mắt cũng không nháy lấy một cái.

"Chúng ta ăn được sao?!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!