Chương 30: (Vô Đề)

Edit: Lan Anh

Du Uyển không động, Du Phong cũng vậy.

Cho dù Du Phong cũng không cho rằng mấy vật này có thể đến tay tam thúc, đưa đi nhưng không đến tay là một chuyện, bị người khác cưỡng ép không thể đưa đi lại là chuyện khác.

"Là phủ tướng quân nào?"

Du Phong hỏi.

Truyện được dịch và edit bởi Sắc

- Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ.

Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

"Trấn Bắc tướng quân phủ!"

Dịch sứ có hơi không kiên nhẫn.

Du Phong nghe là Trấn Bắc tướng quân phủ, ngược lại bình tĩnh hơn, ngày hôm qua thiên kim của Trấn Bắc tướng quân phủ còn giúp bọn họ giải vây, hiện tại chiếm xe ngựa có lẽ cũng không phải là ý định của nàng, nếu có thể nói rõ, tin tưởng bọn họ sẽ không ép buộc mình.

Tâm tư hiện lên, Du Phong quyết đoán đi đến chỗ xe ngựa của phủ tướng quân.

"Nhường một chút! Nhường một chút!" Gã sai vặt lại chuyển thêm một cái rương xuống.

Du Phong chần chừ một lát rồi chặn hắn lại.

"Bảo ngươi nhường một chút ngươi không nghe thấy sao?" Gã sai vặt không kiên nhẫn nói.

Cùng là hạ nhân của phủ tướng quân, đức hạnh của gã sai vặt này chênh lệch xa so với vị phụ nhân hôm qua, nhưng có lẽ do tuổi còn trẻ, với lại lo làm việc nên mới nóng tính như vậy.

Du Phong nói với hắn:

"Vị tiểu ca này, chúng ta cũng muốn mang đồ tới đại doanh Tây Bắc."

Gã sai vặt cổ quái nhìn hắn một cái:

"Ngươi mang hay không mang thì liên quan gì tới ta?"

Du Phong nghe vậy thì trong lòng cảm thấy không ổn, nhưng vẫn nhẫn nại nói:

"Các ngươi gửi quá nhiều thứ, xe ngựa không còn chỗ nên muốn bỏ đồ của chúng tôi xuống."

Gã sai vặt tức giận nói:

"Vậy còn không mau cầm đi! Chậm trễ chính sự của tiểu thư nhà chúng ta, các ngươi bồi thường nổi không? Những thứ này là tiểu thư muốn giao đến tay lão gia trước giao thừa."

Thế nhưng mà... Du Phong không ngờ đối phương nói chuyện bất cận nhân tình như thế, hắn muốn nói thêm nhưng bị Du Uyển kéo lại.

Du Uyển lắc đầu:

"Vô dụng thôi, đại ca."

Du Phong bực mình nói:

"Nhất định là bọn họ lừa trên gạt dưới, lấy lông gà làm lệnh tiễn! Nếu tiểu thư của bọn ở đây, nhất định sẽ không cho bọn họ ức hiếp bách tính như vậy!"

Nàng đã từng nói, người làm quan, không được ức hiếp bách tính, sẽ làm lạnh tâm của các tướng sĩ ở biên quan.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!