Chương 767: Biển người

Đánh giá: 2 / 1 lượt

Nửa đêm.

Khu tây nam, ngoại biên trấn Hi Vọng.

Hàn Phong cùng Ngô Soái đang kịch liệt giao thủ qua lại, thân thể liên tục cứng đối cứng, kỹ năng cọ sát kỹ năng, sóng xung kích bạo tạc theo đó điên cuồng bùng nổ, kéo theo muôn vạn đạo phi phàm lực cuồn cuộn tuôn trào như thác lũ, chấn nổ toàn bộ không gian xung quanh.

Đất đá cùng thực vật biến dị bị dư ba chiến đấu cày xới tới tung khói mù, năng lượng loạn lưu tuỳ ý cắt xé bốn phương tám hướng, đem cả một khu vực mấy trăm mét dập nát thành bình địa.

Ngô Soái bàn tay xoè ra rồi nắm chặt, thân thể mờ sáng lên một luồng quang mang tứ sắc, cự quyền mang theo lực ép vạn quân điên cuồng đấm tới, sức mạnh khổng lồ nén ép vô hạn không khí thành một đòn pháo kích đặc quánh mà ập tới phía trước.

Đối diện hắn ta, Hàn Phong cả người tuôn trào huyết quang đậm đặc, cánh dơi màu máu sau lưng khẽ vẫy một cái, huyết thuẫn cuồn cuộn dựng lên, mạnh mẽ cản lại uy năng pháo kích.

Ầm ầm ầm ầm...

Màn máu khổng lồ liên tục bị pháo kích không khí đấm tới vặn vẹo trầy trật, thế nhưng mỗi đòn giáng xuống lại chỉ có thể đấm cho bọt máu nát vụn thành huyết tương mơ hồ, chúng nhanh chóng tụ tập lại từ bốn phương tám hương, sắc màu đỏ rực cuồn cuộn cuốn qua, bao phủ khu vực chiến trường vào trong, liên tục tự mình phục hồi lại tổn thương đã phải nhận.

Hàn Phong cả người quấn quanh hàng chục luồng huyết dịch đỏ thẫm, khí thế càng lúc càng tăng lên không giảm, hắn lúc này giơ tay nắm một cái, cả người đã bụp bụp nổ tung, tổng thể hoá thành hàng chục con dơi máu dữ tợn mà bay đi bốn phương tám hướng.

Ngô Soái chớm nhìn tới cảnh này, hai mắt bốc lên một luồng hoả tinh nồng đậm, cũng không có bao nhiêu bối rối, trái lại bàn tay nhấn về phía trước, hô khẽ:

- Tứ giai

- Châm Ngòi Ly Gián!

Kỹ năng tứ giai này vừa được kích hoạt, lấy hắn làm trung tâm, một luồng lực lượng phi phàm khổng lồ lập tức tuôn trào ra ngoài, gợn sóng kỳ dị bao phủ toàn bộ không gian hôn ám, nhấn chìm ngoại ô trấn Hi Vọng trong một thứ khí tức xa cách bài xích tới cùng cực.

Toàn bộ sự vật hiện tượng trúng phải chiêu này bắt đầu mãnh liệt xuất hiện sự dị động, lá tự rời cây, gân tự rời lá, cỏ dại tự rời đất, không khí sôi lên sùng sục, bụi đất rào rào rơi vãi từ hư không, từng tầng kiến trúc đổ vỡ xung quanh cấp tốc rữa nát, xi măng cát đá một đường, sắt thép gạch ngói một nẻo, toàn bộ thế giới đã tự dâng lên bài xích lẫn nhau, tự đi về phía huỷ diệt.

Hàng chục con dơi máu đang bay lượn trên trời cũng dính phải đòn này, bọn chúng còn chưa kịp hội tụ lại làm một thể đã quỷ dị quay đầu, mỗi con bay theo một hướng, tách xa khỏi nhau, loạn lạc như thể đã hoàn toàn mất đi phương hướng, sau đó liền triệt để biến mất trong trời đêm u tối.

Bụp!

Âm thanh nổ tung từ máu thịt đột ngột xuất hiện, xa xa cách Ngô Soái hơn trăm mét, thân thể huyết tộc của Hàn Phong từ trong hư không tụ hội lại, bàn tay cầm huyết kiếm đỏ tươi, nhưng khuôn mặt lại tràn đầy sự kinh hãi.

Thật sự là đòn khủng bố!

Hắn cánh máu khẽ vẫy một cái, huyết thuẫn xung quanh thân thể chợt sôi lên sùng sục, toàn thể cấp tốc thu nhỏ lại thành một giọt máu duy nhất lớn chừng nắm đấm, sau đó giọt máu này nhanh chóng mọc ra mắt mũi mồm miệng, chân tay đầu thủ, đã hoá thành một huyết nhân tí hon.

Huyết nhân vừa xuất hiện liền thét lên chói tai như ngạ quỷ đói khát, mồm máu của nó há ra khợp một tiếng cắn về phía địch thủ xa xa, nhai nuốt nhồm nhoàm.

Ngô Soái khuôn mặt lập tức trở lên tái mét, thân thể cao 4 mét bốc khói nghi ngút, nhỏ dần như quả bóng xì hơi, bàn tay cũng đưa lên ôm ngực, trực tiếp hộc ra một ngụm máu tươi.

Hắn cảm giác như trái tim vừa bị cắn xé tới điên dại, đau tới thấu tâm, hoàn toàn đánh mất khả năng tư duy, trong khi máu huyết toàn thân đã quỷ dị ngược dòng, đem uy năng phi phàm tàn phá khắp nơi, tự mình hại mình.

Hàn Phong nhìn tới cảnh này, trong lòng không khỏi trầm xuống.

Lục Kiếm Hoành quá mạnh rồi.

Ngô Soái trong trạng thái Cự Nhân Biến cũng không thể đỡ được một đòn công phạt với uy năng mô phỏng tương đương 77% bản gốc của cái người kia, thế này thì làm sao mà đánh lại họ Lục đây.

Con ma cà rồng này được tăng phúc quá nhiều trong bóng tối rồi, chiến đấu từ nãy tới giờ, Ngô Soái còn không đụng được tới cái góc áo của bá tước dracula bên này, thật sự là hỏng bét.

Xem ra không thể giao thủ với họ Lục tại thời điểm màn đêm buông xuống được...

Chẳng qua, sau một giây suy nghĩ cùng phân tích, Hàn Phong lại hô to không ổn.

Sự việc trước mặt dường như có chút yếm trá, tại sao phòng ngự của Tiểu Im Lặng lại thấp như vậy?

Nhận ra không đúng, hắn lập tức vẫy đôi cánh máu sau lưng, thân thể vút bay qua bên trái, sau đó vị trí hắn vừa đứng xuất hiện một cái nắm tay cự đại to như chân voi, quyền kình khổng lồ chói sáng quang mang hoàng sắc của hoá thân thần lực, ầm một tiếng đấm cho huyết nhân tí hon nát bét thành bụi bặm.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!