Đứng trước bồn rửa mặt, Lục Bất Phá hung hăng vỗ nước vào mặt rồi để mặc cho từng giọt từng giọt nước chảy xuống, nhìn trừng trừng hình ảnh chật vật của mình trong gương. Cơ hồ toàn thân hắn đều ửng đỏ, ngứa muốn chết. Sau khi cùng Hiên Viên Chiến Đơn đả độc đấu xong hình như còn ngứa tợn.
Chuyện gì đang xảy ra vậy chứ? Vốn rất tốt, sao lại biến thành hắn cùng tên gia khỏa kia sờ lẫn nhau a? Cả người rùng mình một cái, Lục Bất Phá lại rửa mặt, rồi mới vỗ vỗ mạnh lên, cố làm cho mình bình tĩnh. Ngẫm lại hình như hắn phản ứng có chút thái quá.
Không đúng! Không thể trách hắn, đều là tại tên Hiên Viên Chiến! Nếu không phải hắn đụng đến tiểu đệ đệ của mình, còn nói cái gì không cho mình cứng lên, hắn cũng sẽ không sờ ngược lại tên kia.Ba ba ba, lại dùng lực vỗ vỗ mặt, Lục Bất Phá kéo khăn tắm quấn ngang thắt lưng ra khỏi toilet, đi xem tên gia khỏa kia có thật đem chính mình nghẹn tử hay không. Vừa ra tới, hắn liền sửng sốt. Cảm ứng đèn trong phòng đã tắt. Trong lòng liền buộc chặt, Lục Bất Phá chạy nhanh tới bên giường.
Nương theo ánh đèn ngoài phòng, hắn nhìn đến tên ngốc kia vẫn bảo trì tư thế quỳ úp sấp trên giường, hô hấp ồ ồ.
"Ngươi thực tính đem mình nghẹn cho chết đúng không." Lục Bất Phá leo lên giường, một ngọn lửa vô danh bùng lên. Hiên Viên Chiến không lên tiếng, gục tại chỗ mà thở dốc.
Ánh mắt Lục Bất Phá chợt lóe lên cái nhìn kiên định. Hắn tức giận đến bên hung ác đẩy Hiên Viên Chiến một phen:
"Ngươi phải chết cũng đừng chết trên giường của ta, ra ngoài mà chết đi!"Hiên Viên Chiến vẫn bảo trì tư thế bất động, chỉ hừ nhẹ một tiếng.
Tiếng hừ này Lục Bất Phá nghe vào cảm thấy đặc biệt chói tai, cho nên không thể khống chế lửa giận. Dùng hết toàn lực đem Hiên Viên Chiến lật ngược lại, Lục Bất Phá nhoài người đến, khăn tắm làm trở ngại động tác của hắn, một phen bị kéo ra, rồi mới mở chân khóa ngồi ngang người Hiên Viên Chiến, mở cảm ứng đèn.
Hiên Viên Chiến dùng đôi mắt u ám nhìn hắn, tóc bị mồ hôi tẩm ướt, bán khuôn mặt ướt sũng, giống vừa mới rửa mặt. Không chỉ đầu tóc của hắn, toàn thân trên dưới cũng bị ướt sũng, quần áo dính bết lại từng mảng. Lục Bất Phá lại đóng cảm ứng đèn, hắn sợ mình chịu không nổi liền làm thịt Hiên Viên Chiến.
Tên này tính nghẹn chết cũng không tình nguyện giải quyết sao trời. Hai tay chống bên người Hiên Viên Chiến, Lục Bất Phá lạnh lùng mở miệng:
"Ta hỏi lại ngươi lần cuối, ngươi nhất quyết không chịu tự mình giải quyết sao?"Hiên Viên Chiến chỉ thở dốc, không nói lời nào.Hảo, tốt lắm. Lục Bất Phá tức giận đến nghiến răng, hắn nhếch khóe môi,
"Ưu điểm lớn nhất của ta từ nhỏ đến giờ chính là không muốn nhìn người khác sống dễ chịu. Ngươi muốn nghẹn tử, ta cũng không cho ngươi toại nguyện!"
Không để đối phương có cơ hội tranh cãi, hắn kéo áo Hiên Viên Chiến lên rồi cúi đầu ngậm lấy nhũ tiêm, Hiên Viên Chiến kêu lên một tiếng đau đớn, cả người nguyên bản vẫn căng cứng lại đột nhiên giật nảy lên.
Hiên Viên Chiến nguyên bản vẫn chỉ là một con gà tơ, Lục Bất Phá cũng là gà tơ một con, nhưng từ nhỏ hắn đã chịu sự độc hại của mẹ và Hác Giai, cho nên trên phương diện tinh thần đã sớm thoát khỏi thân phận xử nam, có thể nói là… đã thân kinh bách chiến.
Tuy rằng chưa ăn qua thịt heo, nhưng xem heo đi đường thì không dưới mấy ngàn lần. Hồi tưởng lại những tình huống trong tiểu thuyết mẹ viết, cùng với những trận chiến của hai người đồng tính bị Hác Giai kéo đi xem, toàn bộ lôi ra tham khảo một lần trong đầu, Lục Bất Phá xuất ra toàn bộ chiêu thức ở trên người Hiên Viên Chiến mà đốt lửa, quyết định giúp đối phương một tay, trước khi hắn tự làm mình nghẹn chết phải làm hắn bị thiêu sống chết tươi.A a a…!Hai tay Hiên Viên Chiến nắm chặt ra giường, số lần kêu rên ngày càng nhiều. Lục Bất Phá không những không nương tay, ngược lại còn trực tiếp kéo cả quần dài lẫn quần lót của người kia xuống, trực tiếp nắm trên phần đỉnh.
Lần này Hiên Viên Chiến không ngăn cản, tựa như hoàn toàn mất đi lực kháng cự, để mặc cho Lục Bất Phá khinh bạc.
"Lão bà ngươi còn không biết ở tận đẩu tận đâu mà đã vì nàng thủ thân như ngọc. Nói ngươi là đại ngốc ngươi cũng không được bất mãn, ngươi là tên hỗn đản ngu ngốc nhất mà ta từng gặp!"
Một bên dùng cả hai tay an ủi huynh đệ của Hiên Viên Chiến, một bên Lục Bất Phá mắng như tát nước. Hoàn toàn không có thấy ghê tởm, chán ghét thậm chí cũng không cảm thấy biến thái, hắn chỉ thầm nghĩ nên hảo hảo giáo huấn Hiên Viên Chiến một chút, tuyệt đối không để sót trong đầu hắn một tia ý niệm tự đem chính mình nghẹn cho đến chết.
Trong bóng đêm, Hiên Viên Chiến chăm chú nhìn gương mặt phẫn nộ của Lục Bất Phá, cảm giác toàn thân đều tập trung vào đôi tay của người đang quỳ giữa hai chân giúp mình an ủi. 35 năm qua, hắn chưa bao giờ có loại cảm giác này.
Khi còn nhỏ, điều đầu tiên được dạy đó là sự phục tùng, điều thứ hai chính là phải đảm bảo chất lượng tinh tử, để đào tạo ra sự sống tương đối khỏe mạnh cho con cháu đời sau.
Trong đầu hắn hoàn toàn không có khái niệm tính ý, mặc dù sau này khi kết hôn, hắn cùng vợ mình cũng sẽ không tồn tại cuộc sống tính ý. Sự thiếu hụt về mặt sinh sản chính là nỗi đau của người Mang Tà, thậm chí có người còn bị mất bộ phận nơi đó.
Mặc dù là vợ chồng, nhưng cũng khó mở miệng nói cùng đối phương. Để không phát sinh những chuyện bối rối đại như thế, nên sau khi kết hôn những cặp vợ chồng sẽ lấy ra tinh tử và trứng của mình, rồi bộ phận phụ trách đào tạo thế hệ kế tiếp thuộc tổng hợp lại bộ sẽ chịu trách nhiệm phần còn lại, cho đến khi tinh tử (trứng) của một người hoặc cả hai có sức sống giảm đến mức không thể đào tạo ra con cháu.
Nói cách khác, cho dù đã kết hôn, tuyệt đại đa số người Mang Tà cũng không có cuộc sống vợ chồng, tuy rằng cũng có người không bài xích, nhưng tỷ lệ này rất ít. Mang Tà nhân không chỉ có áp chế tính tham lam, mà còn áp chế cả dục vọng, bởi vì dục vọng chính là ngọn nguồn của mọi tội ác.
Không biết từ lúc nào, mỗi Mang Tà nhân sau khi sinh ra sẽ bị tiêm một loại hooc
-môn ở tuyến yên trên não. Loại hooc
-môn sẽ ức chế dục vọng của Tính ý theo từng thời kỳ sinh trưởng.
Hơn nữa trải qua sự giáo dục nghiêm khắc, mặc dù thân thể có chút tố chất nổi lên dục vọng, cũng sẽ giống Hiên Viên Chiến đem nó nắm trở về. Mà Lục Bất Phá đã bị tiêm qua cái hooc
-môn đó đâu, cơ thể hắn không hề bị khiếm khuyết giống người Mang Tà, điểm tối trọng yếu ở đây, hắn là Mang Tang Tử.
Hắn chính là đối tượng của hầu hết những nghiên cứu. Nếu đêm nay hắn phóng ra tinh tử của chính mình, làm một quân nhân của liên bang, Hiên Viên Chiến nhất định phải đem chuyện này báo cáo chi tiết lại cho liên bang.
Nếu biết Mang Tang Tử có thể tự phóng thích tinh tử, liên bang nhất định sẽ dùng tinh tử của hắn đi đào tạo thêm nhiều con cháu khỏe mạnh. Cho dù Tiểu Phá không muốn, liên bang cũng sẽ nghĩ biện pháp có được tinh tử của hắn. Hắn có thể vì Tiểu Phá giữ bí mật, nhưng không có bí mật nào là vĩnh viễn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!