Chương 28: (Vô Đề)

Bốn đôi mắt cộng thêm đôi của Gollum đều cùng chớp chớp mà nhìn, vô cùng hưng phấn, khó nén kích động trừng Lục Bất Phá. Mà Lục Bất Phá cũng là hai mắt bốc hỏa mà trừng đầu sỏ gây chuyện ── Hiên Viên Tri Xuân.

Chỉ nửa tiếng thôi mà người này đã thua đủ 100 điểm lại còn không hề áy náy mà nói:

"Tiểu Phá, ngươi đã nói một câu thành ngữ"Dũng cảm tiến tới

". Ta là quân nhân, cho dù đó có là thất bại cũng không thể nhụt chí lùi bước. Bất quá ta tin tưởng kỹ thuật của ta sau này sẽ càng ngày càng tốt."

Lục Bất Phá không thể nhịn được nữa:

"Hiên Viên bá bá, đây là đánh bài, không phải đánh giặc. Hơn nữa, cho dù đánh giặc cũng phải chú ý chiến thuật chứ. Ngài làm như vậy không phải gọi là dũng cảm tiến tới, mà là hữu dũng vô mưu a."

Ánh mắt của mọi người đều sáng lên.

Biệt Lâm:

"Tiểu Phá, cái gì kêu…"

"Chính là chỉ có dũng khí, không có đầu óc, được gọi là"Mãng phu

". Chính là người dùng để hy sinh trên chiến trường."

Hung hăng mà xào bài, Lục Bất Phá cả giận nói,

"Bây giờ ta tự mình chơi, Hiên Viên bá bá muốn chơi cũng có thể, nhưng thua thì tự mình tính, không liên quan đến ta."

"Tiểu Phá, ngươi hiểu cái gì gọi là chiến thuật sao?" Nói đến vấn đề chuyên môn, Hiên Viên Tri Xuân lập tức hỏi.

Lục Bất Phá trở mình xem thường:

"Ta không hiểu cái gì gọi là chiến thuật. Nhưng cổ nhân còn có"Tôn Tử binh phápcùngBa mươi sáu kế

". Trong quân sự, chiến lược và chiến thuật vô cùng trọng yếu. Nếu như coi đánh bài là đánh giặc, cũng phải chú ý phương pháp, không thể khinh xuất, càng không thể thấy đáy đã bắt, có tạc thì mất. Hiên Viên bá bá, bá bá thua mau như vậy, nếu như ở trên chiến trường đã sớm bị đánh bại rồi."

Hiên Viên Tri Xuân cùng Hiên Viên Chiến ánh mắt đồng thời sáng lên, Hiên Viên Tri Xuân hấp tấp hỏi:

"Tiểu Phá, cái gì gọi là"Tôn Tử binh phápcùngBa mươi sáu kế

"? Ngươi biết cái gì chiến lược chiến thuật sao?"

"Từ từ sẽ đến, các ngươi muốn học thơ từ, muốn học tự, còn muốn học cái gì? Một hơi ăn có thể nào mập mạp, cái gì cũng học cuối cùng cái gì cũng không học tốt. Mấy thứ đó sau này ta đều có thể nói cho mọi người biết, hơn nữa ta còn phải nhớ lại a.

Đánh bài đánh bài, bây giờ là lúc giải trí, không nói chuyện công tác.Hảo! Hảo!

"Hiên Viên Tri Xuân thật rất hưng phấn a, tuy rằng cực kỳ muốn biết, nhưng Tiểu Phá đã nói rồi, một hơi ăn có thể nào mập được. Bất quá chừng nào Tiểu Phá mới nói cho mình biết a, thật không đợi được."Lần này tới ta, Hiên Viên bá bá ngài thua rồi, đợi sau a.

"Rất không nể tình mà đem Hiên Viên Tri Xuân đuổi tới một bên, Lục Bất Phá xòe bài chuẩn bị lên sân khấu. Lúc này, có người nhắc nhở."

Tiểu Phá, ngươi còn chưa có ca hát.

"Lục Bất Phá đột nhiên ngẩng đầu, trừng cái tên mặt không chút thay đổi Hiên Viên Chiến kia."Hoặc là khiêu vũ.

"Hiên Viên Chiến lại nhắc nhở. Charlie King cùng Biệt Lâm nhìn về phía Hiên Viên Chiến, Tiểu Phá kỳ thật không cần vì Hiên Viên nguyên soái chịu trách nhiệm. Bất quá hai người lựa chọn yên lặng."Đúng vậy!

Tiểu Phá, vừa rồi ta thua, ngươi phải thay ta nhảy múa ca hát nha.

"Ngươi còn dám nói! Lục Bất Phá thiếu chút nữa phun ra búng máu, hắn híp mắt trừng trứ Hiên Viên Chiến, cái gì kêu là tẩm ngẩm tầm ngầm đập chết con ruồi, cuối cùng hắn cũng đã hiểu được. Đem bài đập cái phạch xuống, hắn quát:"Ca thì ca, chờ ta hát xong, các ngươi cũng không cần phải sùng bái dữ dội đâu đó.Ba ba ba

"Biệt Lâm bắt đầu vỗ tay."Ba ba ba ba

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!