Chương 1: (Vô Đề)

"Huna [một lời chào hỏi], Tổ trưởng."

Huna, Biệt Lâm.

Huna, Tổ trưởng.

Huna, Thẩm Dương.

Huna, Tổ trưởng.

Huna, La Bác.

10 giờ sáng, đi vào

"Khu vực nghiên cứu Mang Tang Tử", Mrs Charlie King – Tổ trưởng tổ nghiên cứu Mang Tang Tử – vừa vội vàng bước về phía văn phòng, vừa chào hỏi những đồng nghiệp gặp trên đường đi.

Một người máy cao bằng người trưởng thành giúp nàng mở cửa sổ.

Gollum, Gollum

Charlie King cười sờ sờ đầu hắn:

"Huna, Gollum, dậy rồi sao?"

Gollum, Gollum

Người máy tên Gollum gật đầu, ôm nàng một cái. Trên bàn làm việc đã đặt sẵn một ly cacao nóng hổi, Charlie King xoay lại ôm Gollum, cảm ơn sự phục vụ của hắn.

Charlie King ngồi xuống, lấy trong túi ra hai quyển sách rất dày, uống hai ngụm cacao. Có người gõ cửa tiến vào. Nàng ngẩng đầu nhìn lại, là trưởng phòng Will.

Huna.

Huna, trưởng phòng.

"Charlie King, thư ký Quan vừa gọi điện báo, ngày mai Ủy ban muốn nghe báo cáo về tiến độ nghiên cứu"Mang Tang Tử

". Có vấn đề gì không?"

"Không thành vấn đề, trưởng phòng. Buổi chiều ta sẽ đem báo cáo đưa cho ngài."

"Vậy thì tốt quá. Vất vả rồi."

Trưởng phòng Will vừa lòng đi khỏi, Charlie King lập tức gọi điện thoại kêu nhóm trợ lý tiến vào, thảo luận về bản báo cáo.

Trong

"Khu vực nghiên cứu Mang Tang Tử" này tính luôn người máy Gollum thì gồm có trưởng phòng Will và 6 người. Trụ sở nghiên cứu chiếm diện tích rất lớn, đại bộ phận công tác đều có máy vi tính quản lý, hoàn toàn phù hợp với kỷ nguyên của thế giới này. Mà đây là thời đại gì?

Sau khi trái đất bị hủy diệt, một nhóm người được các quân nhân lãnh đạo may mắn trốn thoát bằng phi thuyền vũ trụ. Không biết đã phiêu bạc bao lâu, bọn họ mới phát hiện hành tinh Mang Tà này ── liền xem nơi đây thành nhà, lưu lại sinh sống.

Có vài người trong bọn họ chết đi trong quá trình lang thang trong vũ trụ mờ mịt, một số phản loạn thì bị giết chết, cuối cùng, lúc đến được Hành tinh Mang Tà chỉ còn hơn một ngàn người.

Trải qua không biết bao nhiêu năm, bọn họ dần dần bén rễ nơi đây, trở thành những phần tử ngoài không gian – người Mang Tà.

Không biết do ai đề nghị, hay bị điều gì ảnh hưởng, trong thâm tâm những người đầu tiên dặt chân đến đây, Mang Tà, tượng trưng cho cố hương, ý là bọn họ không thể trở về quê nhà được nữa. Vì thế tất cả quyết định đặt tên cho tinh cầu này là Mang Tà, bọn họ từ người địa cầu biến thành người Mang Tà.

Do đại bộ phận quân nhân dẫn mọi người trốn đây tới là người Trung Quốc, nên người Mang Tà sử dụng Hán ngữ là chính, xen lẫn tiếng Anh cùng các ngôn ngữ khác. Tuy đã trải qua nhiều lần thay đổi gene, huyết thống Trung Quốc vẫn không biến mất.

Bất quá đây, không có người Trung Quốc, người Mỹ, người Pháp, chỉ có người Mang Tà cùng dân bản xứ – người Thiết Đạt.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!