Tính toán nhỏ của anh zai râu ria đương nhiên Chu Khang không biết được, lại nói cậu có ấn tượng rất tốt với Mông tiểu tướng quân.
Đôi mắt sáng trong suốt, khuôn mặt chính trực, tuy rằng râu ria xồm xoàm có chút không vệ sinh gọn gàng lắm, nhưng đây không phải do hoàn cảnh ép buộc sao, thêm nữa còn là con trai của thần tượng, có nên đối xử tốt hơn chút với người ta không đây?
"Đến đây, tôi giúp anh gội đầu!"
Chu Khang quyết định vẫn là nên giải quyết một chút vấn đề hôm qua anh ta suýt nữa đem cậu hun chết.
Hết cách rồi, cậu rất yếu lại không chí hướng, về sau nói không chắc còn cần tiểu tướng quân cõng cậu chạy trốn đâu!
Mông Khác không nói một câu theo cậu đi ra hang động, khom người xuống.
Chu Khang vừa giúp người gội đầu vừa tuôn hai hàng nước mắt sợi mì.
Con trai nhỏ nhất Chu gia được nuông chiều từ bé, đã khi nào hầu hạ người khác nha!
Tóc Mông Khác không quá dài, được buộc lại bằng dây da thú, hẳn là không chịu được nóng nên đã từng tự cắt.
Cũng không biết bao lâu rồi chưa tắm gội, tóc không những đầy dầu bẩn, còn có rất nhiều cát đất, rất nhiều nơi bị dính thành cục lại, máu cũng bị văng lên cáu vào không ít.
Chu Khang ấn liên tục lọ dầu gội đầu đã gần hết hạn, phải để anh zai gội liên tục ba lượt mới xoa ra bọt biển.
Sau khi dội hết xà phòng tóc vẫn bị mắc vào với nhau, căn bản không gỡ ra được, không thể làm gì khác đành lại ấn lọ dầu gội để anh zai gội thêm hai lần nữa.
Gội sạch xong tóc khô được một nửa, lại phải lấy lược ra chải từ chân tóc đến ngọn.
Chu Khang mệt thở hồng hộc.
Mông Khác ngồi trên tảng đá lớn ngoài cửa hang, dáng vẻ híp mắt rất là hưởng thụ.
Chu Khang cố gắng bình ổn hô hấp, ngồi xổm trước anh zai nghiêng đầu đánh giá chút, nhìn nhìn lại thấy chòm râu kia rất không hợp mắt, nhịn không được liền đưa tay túm lấy kéo kéo mấy cái.
Mông Khác ăn đau da mặt giật giật, đứng dậy đi ra ngoài.
Ủa, tức à? Chu Khang sờ sờ cái cằm nhẵn mịn của mình, nhớ lúc trước anh họ bị dứt râu mép cũng rất tức giận, có chút chột dạ.
Cậu tuyệt đối không phải bởi vì bản thân không mọc râu mép nên đố kị đâu! Tuyệt đối không phải!
Qua rất lâu sau, Mông Khác trở về, Chu Khang ngẩn ngơ.
Qua một lúc lâu, đột nhiên nhảy dựng lên chỉ thẳng vào Mông Khác không nói nên lời.
Đậu má, anh chàng đẹp zai không có râu mép kia là ai a!
Mông Khác sờ sờ mặt, có chút là lạ.
Chu Khang cũng đi tới sờ soạng một cái, bị tránh đi.
"Anh chàng đẹp zai êy, anh mấy tuổi nha?" Chu Khang run run tay chỉ chỉ hỏi.
"Tính cả tuổi mụ là 20." Mông Khác trả lời.
Tuổi mụ là 20, vậy thực tế là 19! Thế nhưng mỗi lần kêu anh zai râu ria đều không chút phản kháng! Nha bị hố rất là to nha! Nhất thời Chu Khang cảm thấy bản thân chịu thiệt.
Mông Khác lại ngồi xuống, đào một chút đất cho vào túi da thú định mang trở về.
Bị bơ nha!
Chu Khang đi tới, từ trên cao nhìn xuống Mông tiểu tướng quân, nói rất đương nhiên:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!