Chương 48: (Vô Đề)

Mắt thấy Mông tướng quân càng đi càng gần, Chu Khang hét thảm một tiếng, ném móng hươu nhanh chân bỏ chạy.

Mông Khác không nhanh không chậm xoay chuyển vài vòng theo sau người, lông mày nhíu chặt chậm rãi thả lỏng ra mấy phần.

Người này, lượng cơm hiện tại ăn được nhiều gấp đôi so lúc mới tới, trên người cũng tìm thấy được chút thịt.

Lúc trước đi vài bước là mệt ngã xuống bò không dậy nổi, hiện tại chạy lâu như vậy cũng không thấy thở dốc.

Hơn nữa, mấy ngày trước cũng đã phóng thích trên tay hắn rồi.

Mông Khác cảm thấy, bây giờ hẳn là có thể ra tay.

Chu Khang sắp khóc tới nơi.

Tướng quân không phải ngài chỉ có bản mặt không cảm xúc như người chết sao, cái vẻ mặt ngươi không chạy thoát mau chóng tới đây ngoan ngoãn nằm xuống là làm sao biểu lộ được a khốn nạn!

Cuối cùng nhận ra chạy không được, Chu Khang ngồi chồm hổm trên mặt đất vung ra một đám lớn hạt giống dây leo sắt, sau đó nhanh chóng thúc giục chúng nó lớn lên đan vào nhau thành một quả cầu dây leo đường kính không đến 3m bao bọc mình lại.

Mông Khác hiếm khi nhếch miệng cười, đi thẳng về phía quả cầu dây leo đứng vững, bắt đầu từng lớp từng lớp lột quả cầu dây leo ra.

Chu Khang run lẩy bẩy ngồi xổm tận trong cùng, nghe thanh âm dây leo sắt bị xé đứt đoạn từng cây từng cây một mà càng ngày càng nhát gan.

Tèo rồi, Tướng quân đây là quyết tâm muốn làm cậu, nhưng, nhưng, nhưng anh đây còn chưa chế ra gel bôi trơn thì làm sao bây giờ?

Còn có, Tướng quân sao có thể nghịch thiên như vậy! Tốc độ kéo đứt dây leo sắt lại nhanh hơn cậu dùng dị năng thúc giục nó! Đây là còn chưa sử dụng kiếm!

Mắt thấy dây leo sắt còn lại đúng lớp cuối cùng, xuyên qua khe hở đã có thể thấy mặt Tướng quân không hề cảm xúc, Chu Khang tuyệt vọng lấy hai tay ôm đầu co mình thành một quả cầu.

Mãi đến tận khi bị người bế lên với cái dáng cuộn tròn vẫn y nguyên.

Tư thế này thật là mất mặt!

Chu Khang dịch chuyển tay từ đỉnh đầu xuống, im lặng che kín mặt.

Mông Khác ôm người trên tay, ánh mắt từng cm từng cm một nhìn từ trên xuống.

Chu Khang lập tức cảm giác được vấn đề chất lượng của quần áo hãng ANTA, hình như nó quá mỏng rồi, nếu không tại sao anh đây lại có loại cảm giác bị người nhìn đến trống trơn không một mảnh vải!

Sau đó, Chu Khang phát hiện ra đích đến của Mông tướng quân, hang động trên núi đá, là địa phương mà mấy ngày nay hắn sẽ không đi vào ngoại trừ buổi tối lúc đi ngủ.

Thậm chí ngay cả trời tối cũng không thèm chờ!

Đến tột cùng Tướng quân có bao nhiêu cầm thú a!

Cửa hang có một bồn tắm bằng gỗ, cây là do Chu Khang trồng nhờ Mông Khác hỗ trợ khoét trong lòng, hiện đang đựng nửa thùng nước để phơi nắng, là muốn giữ lại buổi tối tắm trước khi đi ngủ.

Mặt trong bồn tắm được đánh bóng cho trơn nhẵn, bên trên còn được điêu khắc hoa văn đẹp đẽ mạnh mẽ.

Hiện tại nước hơi nóng chút, Mông Khác thả Chu Khang xuống khiến cậu xả nước mới thêm vào, còn mình thì hái bằng sạch hoa hồng của bụi hoa dưới chân gốc cây cửa hang.

Chu Khang đần thối mặt nhìn Mông Khác bóp vụn số hoa hồng mà cậu trồng chuẩn bị làm xà phòng thơm rồi thả tràn đầy một bồn tắm, hận không thể nắm cổ Mông tướng quân rít gào một phen.

Anh đây là một thằng đàn ông tắm cánh hoa tắm hoa hồng cái gì a, anh đây thổ tào vài câu nghe một chút là được rồi, có nhất thiết phải hoàn toàn chấp hành như thế hay không a khốn nạn!

Xả nước lạnh xong, bị người lôi kéo xoay vòng, một lúc sau quần áo trên người đã không thấy tăm hơi.

A, cái quần tứ giác nho nhỏ vắt trên nhánh cây kia thật quen thuộc...

Bị người ôm cho vào bồn tắm rửa ráy hoàn toàn sạch sẽ, đặc biệt là anh bạn nhỏ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!