Đi được hai ngày, cho dù Chu Khang không biết phân biệt phương hướng, cũng phát hiện không đúng.
Rất hiển nhiên Mông tướng quân đang bám theo dấu vết của thứ gì đó.
Có lúc là dấu móng chân, có lúc là phân, còn có một đoạn vết máu dài nữa.
Bò rừng. Mông Khác nói.
Chu Khang cảm thấy cậu đã biết tung tích của hai mũi tên bị mất hai ngày trước đó.
Tên sắt rất quý, cần tìm trở về.
Một con bò rừng bị thương cũng có sức hấp dẫn không hề nhỏ.
Chu Khang không hoài nghi thực lực của Mông tiểu tướng quân.
Nếu dám mang theo cậu một kẻ liên lụy này lần theo bò rừng, thì có thể rõ ràng Mông tướng quân có ít nhất tám trên mười phần nắm chắc, như vậy cậu chỉ cần phụ trách tốt hậu cần cùng bảo vệ bản thân chờ ăn thịt bò là tốt rồi.
Ngày thứ ba, phát hiện bóng dáng của đầu bò rừng kia.
Trên mũi tên sắt của Mông Khác có rãnh máu tự chế mà Chu Khang hướng dẫn cho.
Mất máu ba ngày liên tục khiến đầu bò rừng đã rất yếu ớt, nhiệt độ cao cực kỳ nóng bức cùng vết thương là gánh nặng rất lớn với nó.
Nhìn ra được, xung quanh vết thương mũi tên gây ra đã sinh mủ, cũng đưa tới một đám ruồi muỗi.
Mũi tên trên người không nhổ ra được, vết thương lại khó chịu, đầu bò rừng rất nóng nảy.
Con bò rừng táo bạo phát hiện được một cái đầm nước nhỏ lập tức xông lên đuổi hết đi đám động vật đến uống nước, còn suýt nữa giẫm chết hai con báo non.
Con báo săn mẹ giận mà không dám làm gì mang theo hai con non rời đi, kết thúc sớm lần đi săn hôm nay.
Mông Khác đưa Chu Khang ngồi trên một thân cây cành lá vẫn còn khá tươi tốt, bản thân cũng ngồi xổm bên cạnh.
Chu Khang mắt sắc phát hiện trong bụi cỏ cao cao một bên đầm nước có hai con sư tử đực ẩn nấp.
Chu Khang có chút lo lắng.
Nếu như chỉ là hai con sư tử đực thì Mông Khác chắc chắn đối phó được, nếu gần đây còn có một bầy sư tử nữa thì sợ rằng phải ác chiến một phen rồi.
Vết thương trên người Mông Khác chưa tốt được bao lâu, nếu như bị thương quá nhiều lần, cho dù dị năng chữa trị của cậu dùng rất tốt, cũng sẽ bị thương nguyên khí, thương nguyên khí sẽ tổn thọ.
"Sư tử đực lang thang," Mông Khác lời ít ý nhiều,
"Nhìn qua vừa mới thành niên."
Sư tử đực lang thành vừa mới thành niên chưa có lãnh địa riêng chưa thành lập được đàn sư tử của mình? Chu Khang thoáng yên tâm chút, chờ thấy rõ dáng vẻ của hai con sư tử càng thêm yên lòng.
Hai con sư tử có chút chật vật, da lông cực kỳ khô cằn, cũng không bóng bẩy sáng lộng lẫy, nhìn qua chắc đã rất lâu rồi không quá được ngày lành.
Tựa hồ bò rừng cực kỳ uể oải, uống no nước ngay tại gần đầm gặm nhấm cây cỏ còn chút màu xanh lá, ăn uống no đủ xong mới đi tới bên dưới một bóng cây nằm.
Hai con sư tử hành động.
Một trước một sau, ngầm phối hợp.
Bò rừng rất nhanh bị chọc giận, đuổi đi hai con sư tử khiến chúng phải trốn chạy thoát thân.
Hai con sư tử rất thông minh, thời điểm tránh thoát liên tục biến đổi đường đi, thay phiên nhau chiến đấu tiêu hao thể lực bò rừng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!