Đoan Mộc Vô Cầu đang phởn chí.
Hắn cũng từng nghi ngờ Lạc Nhàn Vân đang hy sinh để cứu Đoạn Thừa Ảnh.
Nhưng vậy thì sao chứ?
Lạc Nhàn Vân đâu có vì cứu Đoạn Thừa Ảnh mà đi hôn người khác, sự thật là Lạc Nhàn Vân đã chủ động hôn, ừm, hôn hắn!
Vậy là đủ rồi!
Dù Lạc Nhàn Vân có bảo hắn hiểu lầm, nhưng Đoan Mộc Vô Cầu nghĩ chuyện này không có gì mà phải hiểu lầm cả.
Hắn chỉ tin vào những gì đã xảy ra, bất kể Lạc Nhàn Vân có lý luận thế nào, thì sự thật vẫn là sự thật.
Đoan Mộc Vô Cầu vốn không giỏi ăn nói, nhưng lần này hắn sẵn sàng nói lý với Lạc Nhàn Vân.
Hắn khẽ ho một tiếng, trong đầu suy nghĩ về những lời tiếp theo mà mình định nói:
"Giữa bản tôn và huynh không cần phải công bằng như thế, về sau nếu huynh muốn hôn bản tôn, không cần phải xin phép đâu."
"Bản tôn cho phép huynh có thể hôn bản tôn bất cứ lúc nào, bất cứ nơi đâu."
"Huynh không cần lo lắng về tâm trạng của bản tôn, bản tôn rất rộng lượng, lúc nào cũng sẵn sàng."
"Nếu huynh không đủ dũng khí để chủ động, thì bản tôn cũng có thể chủ động."
Đoan Mộc Vô Cầu đang mải mê tổ chức ngôn ngữ trong đầu thì nghe thấy Hệ thống Diệt thế báo:
[Ting, tiến độ nhiệm vụ
"Thu phục Lạc Nhàn Vân" đạt 50%.]
Đoan Mộc Vô Cầu: ?
Đoan Mộc Vô Cầu:
"Tâm ma, chẳng phải trước đó đã đạt 70% rồi sao? Sao tự nhiên lại rớt xuống 50%?"
Con số này làm nguội hẳn sự hào hứng của Đoan Mộc Vô Cầu.
Hệ thống Diệt thế: [Không có gì lạ cả, thay đổi thất thường, giả dối đến cực độ, đó vốn là bản chất của Lạc Nhàn Vân. Y sẽ không thật lòng với ai hết, chính vì chủ nhân cương quyết không muốn thực hiện nhiệm vụ Ám sát Lạc Nhàn Vân nên hệ thống mới đổi nhiệm vụ thành
"Thu phục Lạc Nhàn Vân".
Tuy nhiên thực tế chứng minh, đây là nhiệm vụ không thể hoàn thành, khuyên chủ nhân nên từ bỏ.]
Ngươi im đi! Đoan Mộc Vô Cầu phát cáu.
Hắn nhìn về phía Lạc Nhàn Vân, chỉ thấy Lạc Nhàn Vân đang tựa tay vào mép thuyền, gió thổi qua mặt y. Vẫn vẻ thảnh thơi như trước, chẳng khác gì.
Chỉ có điều là có chút khoảng cách hơn.
Rõ ràng họ ngồi rất gần nhau, nhưng Đoan Mộc Vô Cầu lại thấy Lạc Nhàn Vân đang cách xa mình cả một trời, như thể y sắp bay đi mất.
Khoảng cách trong lòng thì bù lại bằng khoảng cách ngoài đời thôi!
Đoan Mộc Vô Cầu mạnh bạo tiến sát lại gần Lạc Nhàn Vân, ngồi kề bên y, ghé đầu vào mặt y, cắt ngang khoảnh khắc yên bình của Lạc Nhàn Vân.
Lạc Nhàn Vân không thể nổi nóng với Đoan Mộc Vô Cầu, y chỉ nhẹ nhàng đẩy đầu Đoan Mộc Vô Cầu ra, thản nhiên hỏi: Sát lại gần làm gì?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!