Đoan Mộc Vô Cầu không phải là một người ổn định về tinh thần.
Hắn chưa từng nhận được sự giáo dục chính thống về tu chân. Tâm pháp ban đầu của hắn là do tên Ma tu Kim Đan đưa cho, chỉ có thể tu luyện đến Trúc Cơ kỳ.
Sau khi giết tên Ma tu Kim Đan, hắn đọc được kiến thức trong thần thức của đối phương và có được tâm pháp tu luyện đến Nguyên Anh kỳ, nhưng chỉ có vậy mà thôi.
Đoan Mộc Vô Cầu dù đã đạt đến Đại Thừa kỳ, thuộc hàng ngũ cao thủ đỉnh cao của giới tu chân nhưng tâm pháp của hắn đều là cướp được.
Từ Luyện Khí đến Trúc Cơ là một loại, từ Trúc Cơ đến Nguyên Anh là loại thứ hai, từ Nguyên Anh đến Pháp Thân là loại ba, bốn, năm, sáu, bảy, tám, từ Pháp Thân đến Đại Thừa lại là không biết bao nhiêu loại tâm pháp.
Hắn cướp được một loại tâm pháp thì tu luyện tạm, không luyện được thì lại đổi loại khác.
Với cách tu luyện loạn xạ này, việc hắn có thể tu luyện đến Đại Thừa kỳ không phải nhờ vào tâm pháp, mà là nhờ hắn không ngừng hấp thụ công lực của người khác.
Rồi lại dùng đủ loại tâm pháp lẫn lộn để dung hòa những chân nguyên này thành một nồi lẩu thập cẩm, tạo ra chân nguyên đủ sắc màu lấp đầy đan điền của hắn.
Không có tâm cảnh hợp lý để dẫn dắt, tiếp xúc quá nhiều với thần hồn của người khác, chân nguyên lại không hoàn toàn dung hòa, tinh thần của Đoan Mộc Vô Cầu khó mà bình thường.
Hắn thường xuyên đau đầu, gặp ảo giác, thỉnh thoảng trò chuyện với hoa cỏ cây cối xung quanh, nghe chúng nói với hắn
"cùng nhau tắm nắng nào" là chuyện quá bình thường.
Tâm ma ư, Đoan Mộc Vô Cầu đã sớm chung sống với tâm ma, thường xuyên cùng nhau bàn chuyện.
Vì vậy khi Hệ thống Diệt thế vừa ràng buộc, Đoan Mộc Vô Cầu không xem đó là chuyện to tát.
Trong đầu xuất hiện âm thanh kỳ lạ, đối với hắn mà nói là chuyện này như cơm bữa.
Hắn cảm thấy kỳ lạ là vì trước đây các âm thanh đều khuyên hắn nghỉ ngơi, đừng quá cố gắng, làm người thì phải hưởng thụ.
Lần này tâm ma lại bảo hắn diệt thế.
Đoan Mộc Vô Cầu theo bản năng cảm thấy, đây không phải một tâm ma tốt.
Tâm ma tốt đều khuyên hắn nghỉ ngơi.
Trước đây Đoan Mộc Vô Cầu cũng gặp phải loại tâm ma xấu này, không thèm để ý một lúc thì tâm ma xấu sẽ biến mất.
Hắn nhắm mắt lại ngủ, giả vờ như không nghe thấy giọng của tâm ma xấu.
Nhưng lần này tâm ma xấu rất phiền phức.
Hệ thống Diệt thế: [Đoan Mộc Vô Cầu, ngươi không hận thế giới này à?]
Hệ thống Diệt thế: [Đoan Mộc Vô Cầu, nếu ngươi không hủy diệt thế giới, thế giới này nhất định sẽ giết ngươi.]
Hệ thống Diệt thế: [Đoan Mộc Vô Cầu, hủy diệt thế giới thỏa mãn bản thân, đó là số mệnh của ngươi.]
Hệ thống Diệt thế: [Đoan Mộc Vô Cầu, nếu không diệt thế, ngươi sớm muộn gì cũng chết.]
Hệ thống Diệt thế: [Đoan Mộc Vô...]
Đủ rồi! Đoan Mộc Vô Cầu tức giận nói.
Hắn chưa bao giờ gặp thứ gì phiền phức đến vậy.
Hắn đã giết tên Ma tu giam cầm hắn, tiêu diệt môn phái ép hắn, đốt cháy thuộc hạ bắt hắn xưng bá thế giới, thống nhất Ma đạo, trở thành người đứng đầu Ma đạo, sao còn có người thúc giục hắn làm việc?
Chỉ muốn nghỉ ngơi một chút, nghỉ vài chục năm cũng khó đến vậy sao?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!