Chương 77: Đại chiến cận kề

Sau khi từ Thượng Thanh Phái trở về, Ân Hàn Giang vẫn luôn bế quan không ra, đến nay đã ngót một tháng. Mắt thấy ngày mai mùng Bảy, Chung Ly Khiêm bên đây đã sắp xếp tốt mọi chuyện từ lâu, các đại môn phái bị y ép cho có muốn không tới cũng không được.

Thế mà Ân Hàn Giang lại không biết có kịp xuất quan trình diện vào ngày mai không.

Trong lúc hai vị Tông chủ cùng bế quan, Chung Ly Khiêm phải dùng mọi thủ đoạn trấn an các vị đàn chủ, đôn đốc đám nhân viên của Huyền Uyên tông, một người so một người lười, một người so một người cá tính đi làm việc.

Vất vả biết bao mới hoàn thành nhiệm vụ trước sau hai vị Tông chủ phân công, thầm nghĩ cuối cùng cũng được giải thoát thì hai vị lại không chịu xuất quan cho.

Thật ra Chú Truy Tung và Đồng Tâm Cổ cũng không phải chuyện gì to tát, đại khái trúng hơn ba mươi năm nay, y đã chung sống hoà bình với nó rồi.

Huống hồ đợi đến khi Bách Lí Khinh Miểu đạt Đại thừa kì, không cần hai vị đàn chủ ra tay, y và Bách Lí Khinh Miểu hợp lực cũng có thể đồng thời giải chú và ép Đồng Tâm Cổ ra khỏi người.

Còn vị trí Đàn chủ Tổng đàn này Chung Ly Khiêm thật sự không muốn làm. Y vô cùng mong chờ sau khi chuyện Huyết Ma kết thúc, hai vị Tông chủ có thể thả cho y vân du tứ hải, chuẩn bị việc độ kiếp ngày sau.

Chung Ly đàn chủ, Miêu đàn chủ gương mặt âm nhu đến bên Chung Ly Khiêm hỏi, "Phương pháp nuôi dưỡng Vương cổ ngươi giúp ta cải tiến mấy hôm trước đúng là có hiệu quả, nó kết kén rồi, vài hôm sau phá kén có hy vọng sẽ mang năng lực diệt sát được Tán Tiên.

Thật cảm tạ Đàn chủ. Ngoài ra ta còn đôi ba ý tưởng khác, đợi sau khi Vương cổ phá kén ta muốn nuôi dưỡng thêm vài loại cổ trùng có tác dụng đa dạng, đến lúc ấy còn nhờ Chung Ly đàn chủ tương trợ.

"Chung Ly Khiêm duy trì mỉm cười, giữ im lặng không nhắc đến việc sau ngày mai y nhất định phải xin từ chức rời khỏi Huyền Uyên tông."Dạt ra!

"Nguyễn đàn chủ đẩy Miêu đàn chủ sang bên,"Chung Ly đàn chủ, ngươi nói rất đúng, vật cực tất phản, mọi bình diện đều phải đạt đến cân bằng mới có thể trở thành mạnh nhất. Huyền Vũ Giáp của ta sau khi được tăng cường thêm một tia nhu lực thì phòng ngự càng mạnh hơn trước.

Ta bắt mấy con cổ trùng đến, chúng đều không tài nào đột phá được Huyền Vũ Giáp của ta. Ngày xưa chúng toàn nghĩ cách chui vào bằng được ấy.

"Mặt Miêu đàn chủ xanh ngắt:"Nguyễn Nguy Dịch, ngươi trộm cổ trùng của ta?Tưởng tượng ra đấy à, chỉ là mượn mấy đệ tử Chính đạo thôi.

"Nguyễn đàn chủ gân cổ phủ nhận."Chung Ly tiên sinh, Chung Ly tiên sinh!

"Hách Liên Chử cầm sách sán lại,"May mà có người chỉ bảo, bài thơ hôm qua người hướng dẫn ta viết ta đã tặng cho Hộ pháp rồi, Hộ pháp đặc biệt yêu thích.

Hôm nay ta lại làm thơ đây, người giúp ta chỉnh sửa một chút được không?

"Chung Ly Khiêm mỉm cười."Khụ khụ khụ!

"Sư đàn chủ ho khan đi đến,"Chung Ly đàn chủ, ta có chỗ khó hiểu với cầu bất đắc trong bảy khổ, ngươi giúp..."

Chung Ly Khiêm vẫn mỉm cười.

Y không có pháp lực viễn siêu Tu chân giới như Văn Nhân Ách và Ân Hàn Giang, để thúc được các vị đàn chủ đi làm việc đương nhiên phải bốc thuốc đúng bệnh, tuỳ tiện dùng mấy câu lừa gạt để họ cam tâm tình nguyện đến hỗ trợ.

Bốn vị đàn chủ hoà thuận vui vẻ tề tựu lại đây thật ra là kì cảnh từ khi Huyền Uyên tông thành lập tới nay chưa bao giờ có.

Thư Diễm Diễm tựa cửa ngáp dài nhìn mấy người, có chút không rõ Hách Liên Chử theo đuôi Chung Ly Khiêm học làm thơ xét cho cùng là vì muốn lấy lòng nàng hay vẫn là thuần tuý muốn được ở bên Chung Ly Khiêm nhiều hơn.

Ồn ào quá thể!

Nữ tử áo đen vẻ mặt lạnh tanh đi vào đại điện, là Cừu Tùng Tuyết.

Gần đây tâm tình của nàng không tốt chút nào, da thịt mãi mới xả hết lại mọc ra. Tuy rằng thực lực tăng lên, thêm một thời gian nữa nắm chắc cảnh giới Thiên Tiên phi thăng Tiên giới, Cừu Tùng Tuyết vẫn không vui như trước.

Bách Lí Khinh Miểu và Túc Hoè đi sau nàng.

Bách Lí Khinh Miểu đang muốn rời khỏi Huyền Uyên tông, một ngày sư môn chưa trục xuất nàng khỏi môn phái thì nàng vẫn là đệ tử Thượng Thanh. Tình cảnh của nàng ở Huyền Uyên tông thực sự hơi xấu hổ, Quỷ tu hầu hạ nàng còn là Tử Linh Các chủ bị Cừu Tùng Tuyết luyện thành con rối kìa.

Mỗi ngày của nàng đều như đứng đống lửa như ngồi đống than, mỏi mắt mong chờ được rời đi sau cuộc gặp mặt Thái Âm Sơn.

Trước kia Cừu Tùng Tuyết chỉ cần vài câu là có thể khiến mấy đàn chủ phải luận bàn với mình. Nhưng lúc này có Chung Ly Khiêm trấn giữ, y khéo léo chào hỏi Cừu Tùng Tuyết, rồi không dấu vết trấn an các đàn chủ, hoá giải trận giao tranh đầy nguy cơ.

"Chung Ly đàn chủ gọi chúng ta đến đây vì chuẩn bị cho ngày mai sao?" Thư Diễm Diễm mắt ngấn nước, thong thả bước tới hỏi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!