Chương 30: Ngoảnh mặt tình thâm

Chung Ly Khiêm nhìn theo thần hồn và con rối xác chết của Chung Ly Cuồng rời đi, biểu tình căng thẳng cuối cùng cũng lộ ra một chút thả lỏng.

Y không thích em trai này của mình, không liên quan đến đích thứ, thuần tuý là không thích cách làm người của gã mà thôi.

Về đến nhà, Chung Ly thế gia muốn xử trí Chung Ly Cuồng như thế nào, cứu gã hay đưa gã nhập luân hồi cũng không liên quan đến Chung Ly Khiêm.

Văn Nhân Ách nói:

"Ngươi là quân tử chân chính, Bản tôn cũng không gạt ngươi, Bản tôn là Huyền Uyên tông Văn Nhân Ách."

"Hoá ra là Văn Nhân tiên sinh," Chung Ly Khiêm kinh ngạc, vội chắp tay nói,

"Mười hai năm trước tiên sinh chiến đấu với 21 vị cao thủ, quả thật là Tu chân giới đệ nhất nhân. Tuy"Đạo

"của Khiêm và tiên sinh khác nhau lại đã ngưỡng mộ Văn Nhân tiên sinh nhiều năm, cũng thay thiên hạ thương sinh cảm tạ tiên sinh."

Chung Ly thế gia không chính không ma, thuộc về loại tu chân thế gia trung lập. Việc lớn như Chính Ma chiến, đương nhiên tứ đại tu chân thế gia cũng đã thảo luận nhiều lần.

Đều là người khám phá Thiên đạo, tự nhiên rõ ràng cuộc chiến này, cho dù Chính đạo hay Ma đạo đều là đang cố gắng lừa gạt Thiên đạo qua kiếp số vạn năm.

Hơn nữa hai năm trước Ma đạo nhẹ nhàng phá vỡ Tuyệt Linh Trận, càng làm cho người ta đoán được mục đích chân chính của Văn Nhân Ách về cuộc chiến này.

Tu chân thế gia phục khởi có quan hệ với Văn Nhân Ách, bọn họ không phải tu sĩ chính đạo, có tồn tại một phần cảm kích với Văn Nhân Ách.

Y chân thành nói lời cảm tạ, không có vẻ gì như đang giả bộ, Thư Diễm Diễm cũng không khỏi nhìn về phía Tôn chủ, nàng hoàn toàn không rõ Văn Nhân Ách vì sao phải theo dõi Chung Ly Khiêm.

Huyền Uyên tông không có bất cứ liên quan gì với tu chân thế gia, càng không có thù oán, Văn Nhân Ách không phải người có tính cách thích giận chó đánh mèo kẻ vô tội, chưa chắc là hắn muốn giết Chung Ly Khiêm, việc này có cơ hội xoay chuyển.

"Ngươi thực sự quân tử, Bản tôn không có ý thương tổn ngươi, chỉ là hy vọng ngươi đến Huyền Uyên tông làm khách một thời gian thôi."

Văn Nhân Ách nói,

"Bản tôn là người biết phân trái phải, tuyệt đối không miễn cưỡng người khác, ngươi có thể chọn đi đến làm khách, hoặc là nằm đến làm khách." =))))

Chung Ly Khiêm hơi sửng sốt, lúc biết được ba người trước mặt là người Ma tông, xuống tay với Chung Ly Cuồng không chút lưu tình, y căn bản không nghĩ rằng mình vẫn còn đường sống.

Nói thật, nếu có một chút hy vọng, Chung Ly Khiêm chắc chắn sẽ cố gắng phản kháng, nhưng hiện tại trước mặt lại là Văn Nhân Ách, khuynh hết sức Chung Ly thế gia cũng không chắc có thể bảo vệ Chung Ly Khiêm, càng miễn bàn chỉ có một mình y.

"Khiêm đương nhiên hy vọng có thể toàn vẹn đến Huyền Uyên tông làm khách." Chung Ly Khiêm nói.

"Ừ, coi như thức thời đấy, theo chúng ta đi." Văn Nhân Ách vừa lòng gật đầu,

"Hữu hộ pháp, trên đường đi ngươi trông coi Chung Ly công tử nhé, nếu mà đến Huyền Uyên tông không phải là y hàng thật Bản tôn lấy Nguyên anh của ngươi cho linh thú trên núi ăn."

Vẻ mặt hắn nghiêm túc, không có nửa phần ý nói đùa, vừa dứt lời thì mang theo Ân Hàn Giang về Tông môn, coi như không sợ Chung Ly Khiêm thừa dịp chỉ có mình Thư Diễm Diễm mà đào tẩu.

Thư Diễm Diễm tại trận nước mắt ròng ròng chảy xuống, nói với Chung Ly Khiêm:

"Chung Ly công tử, ngươi có thể yên tâm, dù sao ta cũng là Hữu hộ pháp Huyền Uyên tông, cho dù người thay thế được ta nhiều không đếm xuể, Tôn thượng cũng... không nhất định là sẽ mang ta cho chó ăn."

Khóc đến phải gọi là hoa lê trong mưa, còn nói:

"Công tử như trăng sáng gió mát, Diễm Diễm cũng luyến tiếc để người đến Huyền Uyên tông bị những ma đầu đó tra tấn, nếu người trên đường bỏ trốn, Diễm Diễm cũng sẽ không ngăn cản. Đến lúc đó cho dù ta thực sự bị mang đi cho chó ăn cũng tuyệt không phải vì Chung Ly công tử người bỏ trốn."

Chung Ly Khiêm:...

Y là quân tử không phải thằng ngu, Văn Nhân Ách và Thư Diễm Diễm là đang dùng lời nói trói buộc y, khiến cho y không dám trốn chạy.

Y cũng biết, Văn Nhân Ách tuyệt không phải người thích nói chuyện giật gân, trong mắt vị Ma tôn này không có chút tình cảm nào, chỉ khi nhìn về phía Tả hộ pháp Ân Hàn Giang mới có sự khoan dung vô cùng, hắn thật sự có thể mang Thư Diễm Diễm đi cho linh thú ăn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!