Chương 15: Trảm huyết khắc hồn

Văn Nhân Ách nhờ chiến ý từ Phần Thiên Cổ mà tỉnh táo lại, ôm lòng đập nồi dìm thuyền tử chiến một trận với 21 vị cao thủ, những cao thủ chính đạo đó không biết đã chết mất mấy người, lại có bao nhiêu người giữ được mạng.

Còn Văn Nhân Ách, hắn vốn muốn khuynh sức đánh trận này, phát huy toàn bộ sức mạnh của mình, khiêu chiến cực hạn bản thân, thử xem đến cùng thì mình có thể mạnh đến mức nào.

Hắn vốn đang không giữ lại chút gì công kích đối thủ, cuối cùng lại bừng tỉnh giữa tiếng trống trấn.

Ân Hàn Giang lấy thân mình Cảnh hư kì, gõ vang Phần Thiên Cổ vì Văn Nhân Ách, cũng không phải do sợ Văn Nhân Ách chết trận mà liều mạng.

Trước chiến, hắn đã đồng ý với Ân Hàn Giang, nhất định phải sống. Văn Nhân Ách cũng không nuốt lời, thời điểm sau cuối, hắn giữ lại một phần sức mạnh, bảo vệ cho cơ thể mình, khó khăn lắm mới giữ được một mạng, để Ân Hàn Giang cứu được.

Văn Nhân Ách dành một hơi, nói cho Ân Hàn Giang biết hắn còn sống sau liền mất ý thức.

Hắn bị thương quá nặng, thần hồn rơi vào hôn mê, trong lúc mơ hồ nghe thấy Ân Hàn Giang gọi mình nhưng mí mắt lại nặng trĩu, không cách nào tỉnh lại.

Trong cốt truyện, Văn Nhân Ách cũng hôn mê hồi lâu, sau khi tỉnh dậy thì nhìn thấy Bách Lí Khinh Miểu bận rộn trước mặt mình, một tia nắng từ trên cao chiếu vào người Bách Lí Khinh Miểu, gương mặt nàng dịu dàng mà kiên định, dáng vẻ một lòng cứu giúp người thật là xinh đẹp.

Dưới tác động của ánh mặt trời

- hoặc là thần quang, Tôn chủ Ma đạo động lòng rồi.

Nhưng lúc ấy, Văn Nhân Ách còn chưa nhận ra tình kiếp của mình đến nơi, chỉ lạnh lùng nói với đệ tử chính đạo bối phận thấp kém này rằng có thể đáp ứng một yêu cầu của nàng.

Bách Lí Khinh Miểu sửng sốt, lắc đầu nói:

"Ta chỉ mong huynh sống sót được thôi."

Văn Nhân Ách bị nội thương rất nặng, lại không bằng lòng về Thượng Thanh phái chữa thương với Bách Lí Khinh Miểu.

Bách Lí Khinh Miểu không có cách nào, đành phải dùng phù đưa tin mà sư phụ Thanh Vinh chân nhân đưa cho nàng, báo với đồng môn nàng có việc gấp quan trọng phải ra ngoài một thời gian.

Trước Chính Ma đại chiến, Thượng Thanh phái cấp cho đệ tử cứu viện mỗi người một thanh ngọc giản, gấp rút dạy bọn họ một vài kiến thức chữa thương và thần dược nào thì thường mọc ở đâu, trong ba tháng Ân Hàn Giang bế quan tu luyện kia, Bách Lí Khinh Miểu cùng chúng đệ tử vội vàng ngâm nga ngọc giản và tu luyện pháp quyết chữa thương.

Nàng nhận ra thương thế của Văn Nhân Ách quá nặng, Tử phủ đan điền loạn một đống, đến cả chân nguyên bản mạng cũng biến mất hầu hết.

Vì cứu người, Bách Lí Khinh Miểu quyết tâm đưa Văn Nhân Ách leo lên núi Cửu Đỉnh mà trong ngọc giản ghi lại Nhục Linh Chi cửu dương hoàn hồn, sinh ra máu thịt từ xương cốt sống ở đó để tìm kiếm.

Cả một đường Văn Nhân Ách mắt lạnh nhìn nàng cõng mình leo lên núi Cửu Đỉnh, đánh nhau với dị thú bảo vệ linh dược, lấy được Nhục Linh Chi đem nấu thành canh xong một ngụm cũng không uống, đút hết cho Văn Nhân Ách.

Trong truyện, thương của Văn Nhân Ách tốt hơn rồi, nhìn Bách Lí Khinh Miểu vui sướng tươi cười, cuối cùng trong lòng cũng lắng đọng.

Hắn không lộ thân phận mà để lại một tín vật, bảo nếu Bách Lí Khinh Miểu gặp nạn có thể dùng tín vật này để gọi mình, cho dù là việc khó như thế nào, Văn Nhân Ách phải vượt lửa qua sông cũng không chối từ.

Bách Lí Khinh Miểu căn bản không cần Văn Nhân Ách báo đáp, có thể cứu được một mạng người nàng đã rất vui vẻ rồi.

Sau khi từ biệt Văn Nhân Ách, Bách Lí Khinh Miểu trở về núi nhìn thấy Hạ Văn Triều bị đánh vỡ Nguyên Anh lập tức lòng lạnh như băng.

Hạ Văn Triều thân mang trọng thương nản lòng thoái chí hỏi Bách Lí Khinh Miểu:

"Sư muội, khi ta bị thương cũng chỉ mong được gặp muội một lần sau cuối, khi đó muội ở đâu?"

Bách Lí Khinh Miểu khóc thút thít, khi đó rõ ràng nàng đã tìm được Nhục Linh Chi rồi lại không dùng để cứu sư huynh mà đi cứu một người xa lạ.

Vì Hạ Văn Triều, nàng tìm trưởng bối học cách chữa bệnh, một mình đi Kim Hải Ngạn Nhai, trên đường tình cờ gặp được Văn Nhân Ách trước sau vẫn luôn theo dõi hành động của nàng, hai người cùng lên đường.

Lúc này, cứu Văn Nhân Ách là Ân Hàn Giang, y không biết nơi nào có Nhục Linh Chi, thấy Tôn thượng hôn mê bất tỉnh, chỉ có thể đưa người đến sơn cốc nhỏ mình tu luyện trước kia đã.

Đó là tông môn nhỏ khi Văn Nhân Ách mới nhặt Ân Hàn Giang về, Văn Nhân Ách là Tông chủ của môn phái nhỏ đó. Sau khi Văn Nhân Ách thống nhất Ma đạo, nơi này hắn đã bí mật ban cho Ân Hàn Giang, còn bố trí trận pháp, là nơi thuộc về mình Ân Hàn Giang, những người khác không biết đến.

Trong lúc Văn Nhân Ách chiến đấu với cao thủ chính đạo, Nguyễn đàn chủ sửa miệng gọi Tôn chủ đến khiến Ân Hàn Giang cảnh giác. Ma đạo chúng dã tâm bừng bừng, từ hộ pháp đàn chủ cho đến môn nhân, đều là người đợi ngươi mang bệnh rồi lấy mạng ngươi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!