Dịch giả: hungprods
Liễu Thụ Lâm, Hùng Phương đả Đệ Tử
Sơn Phong Thượng, Khuê Giả chấm Cao Đồ.
(Vạn Thế Ma Quân)
Chỉ thấy bình đài hạ xuống trên một bãi cỏ xanh mơn mởn, cách bãi cỏ không xa là một rừng cây khá thưa thớt, trong đó thấp thoáng có thể thấy được từng ngôi nhà bằng đá được sắp xếp một cách trật tự. Liễu Minh nhìn những ngôi nhà bằng đá kia vài lần, sau đó lại dời mắt về phía bên kia bãi cỏ.
Chỉ thấy chỗ cách xa bọn hắn vài chục trượng có một bình đài độc nhất vô nhị khác, cũng có rất nhiều thiếu nam thiếu nữ từ trên đó đi tới.
"Đi xuống đi, ngươi còn muốn ở đây đến bao giờ hả!"
Từ sau lưng Liễu Minh vang lên một giọng nói đầy vẻ không kiên nhẫn, hắn liền quay đầu lại nhìn, đúng là nam tử áo đen đang đanh mặt lại thúc giục.
Lúc này tám chín phần mười số người trên bình đài đã đi xuống, chỉ còn hắn vẫn đang ngừng chân đứng bất động, đích xác có chút khiến người ta chú ý. Liễu Minh hơi cúi đầu xin lỗi một tiếng, sau đó cũng rảo bước đi theo đám người phía trước, lúc này hắn mới ngẩng đầu nhìn ngọn núi khổng lồ không xa.
Chỉ thấy ngọn núi này cao chót vót, nửa phần dưới là chi chít chằng chịt những tòa kiến trúc kiểu dáng khác nhau, một con đường núi vừa thô vừa to trông giống như một con rắn khổng lồ, uốn lượn bao quanh, nối thẳng lên ngọn núi.
Phần trên ngọn núi thẳng tắp trong mây, bị từng đám mây mù trắng xóa che khuất, không tài nào nhìn rõ bất cứ thứ gì bên trong.
Lại có từng đám từng đám mây màu xám tro ở phía trên ngọn núi bay lên hạ xuống, đa số đều có một hoặc vài người có quần áo và trang sức khác nhau ngồi trên đó, già có trẻ có, nam có nữ có, chỉ có điều họ bay quá cao, căn bản không cách nào nhìn rõ khuôn mặt.
Những người này hiển nhiên đều là Linh Đồ Man Quỷ Tông bình thường như nam tử áo đen kia vậy, khi bọn họ bay ngang qua phía trên bãi cỏ, có người tò mò quan sát phía dưới, có người lại không thèm liếc lấy một cái, trực tiếp cưỡi mây bay qua, điều này làm cho đám thiếu nam thiếu nữ phía dưới rất hưng phấn, nhao nhao bàn luận.
Có vài người thậm chí không tự chủ được, tưởng tượng ra cuộc sống như Thần Tiên sau khi mình trở thành Linh Đồ. Đúng lúc này nam tử áo đen cũng đi xuống khỏi bình đài, thấy đám nhóc con phía dưới đang lộn xộn, không chút khách khí giáo huấn:
"Nơi này là Man Quỷ Tông, không phải như ở nhà các người. Tất cả câm miệng, xếp thành hàng đi theo ta."
Vị Sứ giả tiếp dẫn này vừa nói xong liền đi nhanh về phía con đường nhỏ dẫn tới khu nhà đá, mấy trăm thiếu nam thiếu nữ sau một chốc hỗn loạn, cũng miễn cưỡng xếp thành mấy hàng đi theo.
Phía bình đài bên kia cũng có một nữ tử khoác áo choàng màu trắng cưỡi mây bay ra, mang theo một đám thiếu nam thiếu nữ khác dọc theo một con đường nhỏ khác tiến vào trong rừng cây. Một lát sau, hai đội ngũ gặp nhau giữa một ngã ba trong rừng.
Hầu như không cần người ra lệnh, hai đội ngũ vô cùng tự nhiên hợp lại với nhau, sau đó rất nhanh đã ra khỏi rừng cây, đi tới trước một dãy nhà đá trống trải.
Lúc này, đã có hơn mười nam nữ mặc trang phục và trang sức màu xanh lục giống nhau, cung kính đứng chờ ở đó.
"Ta và Tuần sư muội đã dẫn người tới, các ngươi tách bọn chúng ra rồi sắp xếp một chút đi. Nửa tháng nữa mới tiến hành nghi thức Khai Linh, trong thời gian này bọn chúng có thể đi dạo ở khu vực sườn núi xung quanh, nhưng nghiêm cấm rời khỏi khu vực này, người vi phạm lập tức hủy bỏ tư cách tham gia nghi thức Khai Linh.
"Nam tử áo đen nhìn hơn mười nam nữ này, sau đó lạnh lùng ra lệnh."Vâng! Trương sư huynh, Tuần sư tỷ yên tâm, chúng ta nhất định sẽ xử lý chuyện này ổn thỏa.
"Một đại hán tướng mạo hung ác trong đó tiến lên một bước, kính cẩn trả lời."Ừ, Phương Hùng sư đệ làm chuyện này thì ta cũng an tâm rồi. Ta và sư muội sẽ lập tức đi tới Chấp Sự Đường nhận lệnh.
"Nam tử áo đen gật gật đầu, sắc mặt hơi hòa hoãn một chút, nói. Sau đó nam tử áo đen và nữ tử mặc áo choàng màu trắng kia, trong miệng lẩm bẩm bấm niệm pháp quyết, dưới bàn chân xuất hiện một đám mây màu xám tro, sau một hồi run rẩy liền bay về phía ngọn núi."Tốt rồi, các ngươi cũng đã nghe rồi đấy, sau này phải ở tạm đây trong nửa tháng. Trong thời gian này không được bước ra khỏi rừng cây một bước, vạn nhất ta phát hiện có kẻ nào không nghe lời, tự tiện chạy ra khỏi phạm vi cho phép, lần đầu tiên chịu phạt mười roi rắn, lần thứ hai ba mươi roi, lần thứ ba thì hủy thẳng tư cách Khai Linh.
"Đại hán tên Phương Hùng đợi sau khi nam tử áo đen đi khỏi, thân hình vốn hơi cong xuống lập tức đứng thẳng lên, nhìn thẳng vào đám thiếu nam thiếu nữ, không khách khí nói."Sao, vừa rồi sứ giả đại nhân không phải nói rằng có thể đi dạo trong khu vực xung quanh ư, sao giờ đã thành không được rời khỏi rừng cây rồi. Chúng ta tới đây là để tham gia nghi thức Khai Linh, không phải là ngồi tù.
"Vừa nghe xong lời này đã có người không phục kêu lên."Tiểu tử, ngươi nói cái gì!"
Sắc mặt đại hán trầm xuống, một tay vươn ra nắm vào không khí một cái, lúc này một gã thiếu niên nhìn như khỏe mạnh phía trước, lập tức bị một luồng sức mạnh vô hình kéo đi, loạng choạng mấy cái đã lao ra khỏi đám người, ngã chúi xuống đất, mặt mũi bầm dập.
Sau khi thiếu niên này đứng dậy được, trong tay đã xuất hiện thêm một cây đao ngắn tầm nửa xích, hai mắt giận dữ nhìn đại hán phía đối diện, nhưng gã cũng biết thực lực song phương là một trời một vực, không dám thực sự lao tới.
"Nói thật cho các ngươi biết, mười mấy năm trước, những người chúng ta cũng giống như các ngươi thôi, cũng đều là đệ tử tham gia nghi thức Khai Linh, chỉ có điều không thành công nên mới ở chỗ này khổ dịch.
Các ngươi đừng nhìn hiện giờ có bảy tám trăm người, nhưng trên thực tế chỉ cần mười người trong số các ngươi có thể trở thành Linh Đồ đã là không tệ rồi.
Hơn nữa trong nghi thức Khai Linh, tối thiểu phải hai phần ba số người sẽ bị cắn trả mà chết, những người còn lại thì trở thành ngoại môn đệ tử bình thường như chúng ta. Cho nên mới nói, tất cả đều cho bổn đại gia thu thập những thiếu gia tiểu thư nông nổi các ngươi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!