"Lawrence, gần đây hình như cô hay đi ra ngoài nhỉ?"
Hình Diệp sắp bước ra khỏi cửa lớn bèn dừng bước quay đầu nhìn về phía công tước Garcia, vị quý tộc này vẫn nhìn anh chằm chằm không dời mắt.
Đương nhiên là muốn ra ngoài, nếu không thì sao nam sủng của nữ hoàng có thể liên lạc với anh được.
Quan sát mấy hôm nay, Hình Diệp xác định phòng vệ trong phủ công tước nghiêm ngặt như thùng sắt, chẳng giọt nước nào lọt qua được, chẳng có đến một mật thám của nữ hoàng.
Cứ như vậy, dù người thao túng muốn liên lạc với anh cũng chẳng dễ dàng.
Để cho kẻ địch cơ hội, Hình Diệp đành phải dùng dạo phố làm lý do để lắc lư trên đường mỗi ngày.
"Tôi chưa bao giờ thấy thành phố phồn hoa nhường này." Hình Diệp đáp lời:
"Mấy ngày nữa ngài sẽ về đất phong đúng không? Trước đó tôi hi vọng có thể ngắm hoàng thành thật kỹ, dù sao chẳng biết lần tiếp theo sẽ là khi nào."
"Ta về đất phong là để xử lý chuyện cày bừa vụ xuân." Công tước Garcia nói:
"Ta có công việc trong hoàng thành, hàng năm chỉ khi cày bừa vụ xuân và lễ tạ ơn mùa thu hoạch mới có thể quay về đất phong. Cô không cần nóng vội, sẽ còn đến nữa."
Là thế ư? Xem ra công tước Garcia không chỉ là một quý tộc lớn, còn đảm nhận cả việc nước.
Hắn là một quý tộc có thực quyền, thực lực không thể khinh thường.
"Chỉ đi xem chút thôi mà." Hình Diệp cố hết sức bắt chước vẻ mặt háo hức của người nhà quê khi thấy thành phố lớn.
Garcia hơi bất đắc dĩ lắc đầu:
"Nửa tháng trước cô giết thị vệ trưởng của hoàng gia ngay trong sinh nhật của nữ hoàng, mà đây lại là lãnh địa của nữ vương. Nếu cô bị bắt trên đường, ngay cả ta cũng có hơi khó xử."
Tôi rất mạnh. Hình Diệp cầm chuôi kiếm.
"Ý ta không phải vậy… Hầy…" Công tước Garcia lấy một chiếc đồng hồ bỏ túi từ trong ngực ra cho Hình Diệp:
"Đây là tín vật 480 trước nữ hoàng ban cho gia tộc Garcia, phía trên có con dấu của nữ hoàng. Ta tạm cho ngươi mượn, nếu gặp phải nguy hiểm thì cứ đưa chiếc đồng hồ này ra, người bình thường sẽ không dám làm ngươi bị thương."
Đa tạ công tước.
Hình Diệp không khách sáo nhận lấy đồng hồ.
Năm nay nữ hoàng 500 tuồi, có lẽ 480 năm trước là lúc bà ta trở nên xấu xa, rõ ràng đồng hồ là đạo cụ nhiệm vụ, đương nhiên anh phải cầm.
"Thấy thứ muốn mua thì cứ dùng danh nghĩa gia tộc Garcia để ghi sổ, bảo chủ quán ngày mai đến phủ lấy tiền." Công tước Garcia lại dặn dò một câu.
"Tôi chẳng có gì muốn mua."
Hình Diệp dứt khoát từ chối, đoạn cầm đồng hồ đi ra ngoài.
Cô gái bướng bỉnh này… Garcia lắc đầu, phái kỵ sĩ âm thầm đi theo Hình Diệp.
Chỉ cần bảo vệ cô an toàn là được, không cần quấy rầy.
Đương nhiên Hình Diệp biết rõ có người theo dõi mình, nhưng anh không thèm để ý, mà nói một cách chính xác, điều này cũng đúng ý anh muốn.
Anh quan sát đồng hồ bỏ túi, xác định nó không giống tấm gương, cũng không có linh hồn trong đó, chỉ là đạo cụ mà thôi.
Tuy nói là đồng hồ quả quýt, nhưng nó đã hư rồi.
Kim giờ và kim phút dừng lại ở sáu gio sáu phút, dù làm thế nào cũng không điều chỉnh được, giống như ám chỉ dung nhan không đổi của nữ hoàng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!