Chương 13: Quyết Đấu

Chuyện đã phát triển đến nước này, Hình Diệp vẫn chưa trông chờ vào việc công tước Garcia sẽ đối địch với nữ hoàng, mà thực tế một người chững chạc thận trọng như công tước cũng sẽ không làm như thế.

Mục đích của anh là xử lý ba người thao túng, ngăn cản thiết lập kết cục ban đầu phát sinh là đủ rồi.

Chỉ cần kiểm soát ảnh hưởng của tất cả các sự kiện để các kỵ sĩ hành động theo cảm tính là đủ.

Hình Diệp quỳ một gối trước bóng lưng của công tước Garcia, trầm giọng nói:

"Thưa ngài công tước, là sự cố chấp của tôi đã đưa đến phiền phức cho ngài. Vô cùng cảm tạ sự quan tâm của ngài, nhưng chuyện giữa kỵ sĩ sẽ phải dùng kiếm để giải quyết."

Dứt lời, anh nói với thị vệ trưởng: "Ta muốn quyết đấu với ngươi, nếu như ta thua, đội kỵ sĩ sẽ chịu cho đội thị vệ soát người, không liên quan đến nữ hoàng và ngài công tước.

Nhưng nếu ta thắng, ngươi phải lấy danh nghĩa cá nhân xin lỗi đội kỵ sĩ, cũng để ngài công tước phái người soát người bọn ta.

Thân là kỵ sĩ, chúng ta chỉ chấp nhận chất vấn của chủ nhân.

"Lời này vô cùng thỏa đáng, mấy quý tộc đứng ở trước hóng chuyện sôi nổi gật đầu, đây mới là tinh thần vốn có của kỵ sĩ. Nhưng thị vệ trưởng lại sắp tức chết rồi, sao lại quyết đấu, sao lại quyết đấu rồi? Chẳng lẽ kỵ sĩ mấy người cứ một lời không hợp là lại rút kiếm hả?"Có chuyện gì thế?"

Một giọng nữ tao nhã biếng nhác vang lên.

Lộn xộn giữa đám kỵ sĩ rốt cuộc cũng đưa nữ hoàng tới.

Bà mặc một bộ đồ lộng lẫy, đầu đội mạng che mặt, bàn tay khoác lên vai một người đàn ông anh tuấn, phía sau là mấy hầu gái tướng mạo bình thường.

Hình Diệp lập tức đổi hướng quỳ xuống trước nữ hoàng, cướp lời kỵ sĩ trưởng thỉnh tội trước:

"Tâu nữ hoàng, tôi xin lỗi vì sự nông cạn vô tri của mình đã quấy rầy đến người. Nhưng thân là một kỵ sĩ cũng cần có chút kiên trì không thể từ bỏ, xin người hãy cho pháp tôi quyết đấu với thị vệ trưởng, để bảo vệ tôn nghiêm của mình."

Trước hết là chụp cái mũ xử sự không khéo làm mích lòng đội kỵ sĩ của quý tộc cho thị vệ trưởng, lại xin quyết đấu công khai.

Dựa theo tập tục của thời đại này, sẽ không có ai từ chối.

Quả nhiên nữ hoàng không hề tức giận, trái lại còn cười nói:

"Các kỵ sĩ luôn kích động thế đấy, đây chính là cái hay của tuổi trẻ. Được, mâu thuẫn giữa kỵ sĩ thì cứ dùng quyết đấu để giải quyết đi."

Kỳ thật, trong mắt các quý tộc, cái gọi là kỵ sĩ chẳng qua chỉ là người hầu có địa vị cao hơn một chút mà thôi.

Vào ngày lễ hàng năm, quyết đấu sinh tử giữa các kỵ sĩ vẫn là tiết mục tiêu khiển của quý tộc.

Dù Hình Diệp không làm ra chuyện này, có lẽ nữ hoàng cũng sẽ tìm hai kỵ sĩ thân thủ tốt quyết đấu giúp vui, như bây giờ là gãi đúng chỗ ngứa.

Hẳn bản lĩnh của thị vệ trưởng hoàng gia nguyên bản là số một, nhưng vị trước mắt này thì, ha ha…

Hình Diệp và thị vệ trưởng được đưa tới vị trí quyết đấu chính thức.

Các quý tộc ngồi trên khán đài, hầu gái đưa kiếm cho hai người.

Công tước Garcia ngồi ở vị trí đầu, cau mày thấp giọng tự hỏi:

"Sao cô ấy lại bướng bỉnh thế nhỉ, ta hoàn toàn có thể giúp được mà. Nhưng cô ấy lại không gây phiền phức cho ta, hết lần này đến lần khác muốn dùng cách này để giải quyết. Có điều dù sao cô ấy cũng chỉ là một…"

Dưới ánh mắt của mọi người, thị vệ trưởng và Hình Diệp tới gần bắt tay nhu, để bày tỏ dù kết quả quyết đấu như thế nào thì hai bên vẫn là bạn bè tốt, sẽ không hận thù người còn lại.

Nhân cơ hội này, thị vệ trưởng ghé gần bên tai Hình Diệp thấp giọng nói:

"Anh điên rồi à? Rốt cuộc muốn làm gì?"

Hình Diệp mỉm cười:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!