Chương 9: Huyết Tộc Thức Tỉnh

Lương Trình đi trước, Trịnh Phàm theo sau, phòng trên tầng hai không ít, đại thể đều là phòng Làm việc của các Bà thím dưới tay Phong Tứ Nương.

Trên cửa mỗi phòng đều treo một cái túi nhỏ theo tục lệ địa phương.

Phòng Tứ Nương ở trong cùng, kỳ thực, phòng Tứ Nương là ở hậu viện, nàng chưa bao giờ tiếp khác, lần này muốn hành động, nên nàng chọn gian phòng phía góc này.

Phòng bị ngăn thành hai phần, một nội một ngoại.

Lúc Lương Trình đẩy cửa vào, Trịnh Phàm đã nhìn thấy tay hộ vệ ôm kiếm ngồi trước cửa.

Tên hộ vệ này không có gì đặc biệt, chỉ có điều sống lưng thẳng tắp, hai mắt nhắm hờ.

Phải biết, chủ nhân của hắn đang ở trong

"Điên loan đảo phượng", hắn còn có thể tiếp tục nghiêm khắc với bản thân, đủ để thấy đánh giá của A Minh với hắn tuyệt không sai.

Lương Trình cùng Trịnh Phàm đi vào, hộ vệ lập tức mở mắt, ánh mắt nhìn sang.

- Có chuyện gì?

Hộ vệ lên tiếng.

- Theo dặn dò của chưởng quỹ, chúng ta mang rượu tới, rượu của khách sạn chúng ta chính là rượu ngon nổi tiếng Hổ Đầu thành, cho nên…

- Ta không uống.

Hộ vệ trực tiếp từ chối.

Lương Trình từng thấy vô số cảnh tượng hoành tráng, loại Ma vương như hắn, dù có biến thành người bình thường thì sự can đảm của hắn cũng không phải người thường có thể sánh bằng.

Cho nên, tên hộ vệ này trực tiếp từ chối, Lương Trình bình tĩnh đưa tay chỉ vào cửa buồng:

- Khách nhân, ngài hiểu nhầm rồi, đây là rượu tình chưởng quỹ dặn ta mang vào cho nàng cùng khách quý, không phải cho ngài uống.

Hộ vệ nghe vậy, hơi chút sửng sốt.

Hiển nhiên, hắn không uống rượu, nhưng nếu chủ nhân bên trong cần…

Thành thực mà nói, đối với người từ nhỏ đã bị bồi dưỡng thành tử sĩ như hắn, vẫn thực không hiểu chuyện này lắm.

Đúng là chủ nhân của hắn có vẻ am hiểu vấn đề này, lúc ở nhà còn đỡ, ra khỏi cửa một cái, triệt để bỏ trói buộc, mới đi mấy nơi, mà đã có không ít cô nương bị hắn chơi chết.

Trịnh Phàm vẫn đứng sau lưng Lương Trình, hắn đang tìm cơ hội, từ lúc mở cửa, hắn đã cảm nhận được một cỗ khí cơ tập trung thẳng vào hắn.

Nhưng lúc này, luồng khí cơ kia lại đột nhiên biến mất.

Hiển nhiên, tên hộ vệ này đang phân tâm!

Trịnh Phàm không chút do dự, tuy hắn không có kinh nghiệm thực tế, Lương Trình cũng không có ám hiệu phát động gì, nhưng hắn thấy, đây là một cơ hội!

- A!

Trịnh Phàm gầm nhẹ, vò rượu trong tay trực tiếp đập tới!

- Ta đẹp không?

- Đẹp, đẹp, quá đẹp, trước giờ bổn công tử chưa từng gặp người đẹp như nàng, đây là gì?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!