- Lương bổng quan chức Hổ Đầu thành bình thường, dựa theo danh sách, trả gấp hai lần.
Người mù Bắc ngồi trên ghế, cầm một quả quýt trong tay, vừa bóc quýt vừa quyết định.
Quýt trồng nơi biên cảnh hoang mạc, nhận ánh nắng đầy đủ, cho nên ăn rất ngon.
- Hai lần?
A Minh cầm sổ sách, có chút khó hiểu:
- Có nhiều quá không?
Tam Thần hội, dưới một khúc Đoạn Trường Ca của người mù Bắc, cấp lãnh đạo toàn bộ trở về với vòng tay ôm ấp của tín ngưỡng chi thần.
Các tín đồ còn lại cũng như cây đổ bầy khỉ tan, loại bang hội hoạt động chỉ dựa trên tiền nhang đèn của tín đồ, tự nhiên mà tan rã.
Liệp Cẩu bang cơ hồ bị một mình A Minh đồ diệt, tuy có thể có một hai con mèo may mắn sống sót, nhưng cũng không ảnh hưởng đại cục.
Nhưng chuyện làm ăn của Liệp Cẩu bang, vì người mù Bắc sợ Trịnh Phàm không thích, cho nên trực tiếp ngừng lại, những nô lệ Man tộc kia để lại làm nô bộc, còn mười mấy tiểu cô nương kia thì có sắp xếp khác.
Tụ Nghĩa bang cùng Xa bang thì tiếp nhận lại, nhưng phải biết, sau khi khách sạn thống nhất bốn thế lực này, cũng tương đương phải kế thừa khoản tiền mỗi tháng cần nộp lên.
Các vị đại nhân cao cao tại thượng sẽ không quản các bang phái bên dưới giết tới giết lui, chỉ cần mỗi tháng đưa bạc tới, bọn hắn sẽ không quản ngươi làm thay ai.
Cái này chính là hắc có hắc đạo, bạch có bạch đạo, hai bên nhìn thì như nước sông không phạm nước giết, nhưng liên hệ lại như thái cực âm dương ngư, từ xưa tới nay, không thể triệt để chia tách.
Mà hiện tại, khách sạn làm như vậy tương đương với cắt đứt hai con đường thu bạc của người ta, cho nên người mù Bắc quyết định, tăng gấp đôi lượng bạc cống lên.
Đối với sự không hiểu của A Minh, người mù Bắc trực tiếp bĩu môi với Tứ Nương, nói:
- A Minh a, ngươi hỏi Tứ Nương xem, kỹ viện của nàng có rất nhiều.
Tứ Nương nghe vậy, gật đầu:
- Khoản chi này, không thể tiết kiệm, hơn nữa chúng ta mới tới, cần biểu đạt nhiều thành ý.
A Minh khẽ lắc đầu, hắn cực không thích cái kiểu tính tới tính lui này, có điều, hắn còn một vấn đề chưa rõ:
- Sao lại trực tiếp hủy Tam Thần hội?
Tiền nhang đèn các tín đồ cung phụng hàng tháng cũng không ít.
- Chủ thượng là tác giả, a, là ta nói trước kia.
- Cái này có quan hệ gì với chủ thượng?
- Tương tự như buôn người, chủ thượng cũng không muốn động tới vấn đề tôn giáo, giáo hội. Cho nên, số tiền này ta không cần, chuyện này cũng không cần động tới.
Tứ Nương cầm một chén trà, uống một hớp, bổ sung:
- Lúc trước tác phẩm Hạt Tử Bắc châm biếm chính trị, cho nên mới bị phong sát.
Người mù Bắc: …
A Minh có chút dở khóc dở cười.
- Không sao, mấy bang hội này vẫn tích trữ không ít bạc, đủ chúng ta tiêu dùng trong thời gian ngắn, còn mấy cái miệng trên kia, trước cứ cho bọn hắn ăn no là được.
Chỉ cần bọn hắn nhắm một mắt mở một mắt, chúng ta sẽ có càng nhiều cơ hội kiếm tiền hơn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!