Chương 22: Bắt Được Cá Lớn Rồi

Tên Man nhân không chút trì hoãn, nâng đao lần nữa bổ tới.

Lần này, tựa như vì không có vũ khí, Lương Trình lại không chọn mạnh mẽ chống đỡ, bắt đầu né tránh.

Liên tục chém mấy đao, vẫn không thể bổ trúng đối phương, tên Man nhân có chút nóng nảy, cục diện hiện tại khá bất lợi với hắn, nhất định phải nhanh chóng phá vây, nếu không chờ Yến kỵ dọn xong đại bộ phận, triệt để khống chế nơi này, hắn muốn ra sẽ càng thêm khó.

Đám Yến cẩu đáng chết, lại đem mạng người ra làm mồi nhử!

Tên Man nhân lần nữa chém xuống, mà lần này lại bị Lương Trình nghiêng người tránh khỏi, thân thể trực tiếp đánh tới.

Ầm!

Tên Man tộc đập cái bốp vào người Lương Trình, phát ra một tiếng vang trầm thấp.

Dưới một cái đụng này, kẻ giật mình nhất lại chính là tên Man nhân, hắn đã là dũng sĩ hiếm thấy trong bộ lạc, đặc biệt là thể phách cũng hiếm có đối thủ, thế nhưng đụng vào tên dân phu Yến quốc này, độ cứng thực sự không hợp lẽ thường!

Xác thực không hợp lẽ thường, bởi người thường sẽ không đi đấu vật với một tên Cương thi.

Bẳn năng khiến hắn đều đao, chuẩn bị cắt qua.

Thế nhưng thân đao đột nhiên cảm nhận được lực cản, có chút ngạc nhiên cúi đầu nhìn xuống, lại khiếm sợ phát hiện, tên dân phu Yến quốc này, không, nói chính xác hơn là móng tay của đối phương, đang cắm trên thân đao của hắn!

Vù!

Hôi quang lần nữa hiện lên, sức mạnh tên Man nhân tăng vọt.

Thân đao ma sát với móng tay, nhưng móng tay hoàn toàn không nứt vỡ, ngược lại lâm vào trạng thái giằng co.

Con ngươi Lương Trình khẽ hiện tia máu, trầm giọng nói:

- Ta vẫn thích, dùng móng tay hơn.

Một tay khác đưa ra, móng tay cũng dài hơn rất nhiều, trực tiếp đâm tới ngực tên Man nhân!

Phốc!

Khôi giáp của tên Man nhân đứng trước móng tay tỏa ra hắc khí quỷ dị, tựa như không tạo được tác dụng phòng ngự bao lớn, chỉ hơi chút cản trở, lập tức bị móng tay đâm thủng, móng tay hắc sắc, đâm vào trong cơ thể tên Man nhân.

Vèo!

Một mũi tên, lần thứ hai bắn tới, đâm trúng tay trái Lương Trình.

Một tiếng xương gãy truyền tới, toàn bộ cánh tay Lương Trình treo lủng lẳng.

Tên Man nhân thừa cơ đẩy Lương Trình ra, đồng thời đạp qua một cước.

Ầm!

Lương Trình bị đạp bay ra, đập vào trên xe, trực tiếp đẩy gãy cả ván xe bên dưới.

Phía sau, một tên nam tử gầy gò lộ ánh mắt nghi hoặc, lúc trước hắn không chọn bắn trực diện từ phía sau, là lo mũi tên xuyên qua đối phương, làm bị thương đồng đội, nhưng dù là bắn từ bên trái, hắn vẫn tin uy lực một tiễn này, chí ít có thể xuyên qua như ghim táo.

Nhưng mũi tên của hắn bắn tới tay trái của đối phương, lại không thể đi tiếp.

Hắn có thể xác định, đối phương không mặc giáp trên tay trái!

- A Lý Cốt, cẩn thận, người này có vấn đề!

- Ngươi nên chú ý cho bản thân thì hơn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!