Mưa vẫn rơi, bởi vì tiếp giáp hoang mạc, khí hậu Bắc Phong quận chủ yếu khô ráo, những chỗ khác ông trời mưa gió liên tiếp, bất tận buồn tẻ.
Nhưng Bắc Phong quận bên này càng ác liệt hơn, thường xuyên xuất hiện mây đen gió bắc, sấm sét nổi lên, nhưng không hề mưa.
Sở dĩ lần này mưa lớn, quả thật không dễ dàng, làm người ta thoải mái tràn trề.
Chí ít, đây là cơn mưa lớn nhất mà Người mù Bắc gặp phải từ nửa năm đến thế giới này.
Tại Mai gia, Người mù Bắc ngồi cạnh bàn, trước mặt có lò lửa nhỏ, phía trên có ấm nước, ngoài ra có một cái đèn chiếu rọi lờ mờ.
Lại phối hợp thêm tiếng đàn nhị của Người mù Bắc, phảng phất dưới màn đêm này cảm giác thật thê lương buồn tẻ.
- Tiếng đàn nhị, rượu nóng, trời mưa gió, ta có thể uống một chén được không?
Winter trên bậc thang phát ra tiếng vang trầm nặng, quấy rầy tâm cảnh lúc này của Người mù Bắc.
Người kia mang theo khẩu âm phiên dịch, lúc nói chuyện, khiến người ta cảm thấy không thích hợp.
Thở dài, Người mù Bắc đặt đàn nhị xuống, mà Winter không được đáp lại hơi lúng túng, nhưng vẫn chủ động đến gần bàn, ngồi xuống đồng thời như bình thường cầm bát rượu trên bàn, cẩn thận từng li từng tí một cầm bầu rượu, tự rót cho mình một chén và uống.
Winter híp mắt lại nói:
- Rượu này hơi nặng, nhưng vừa vặn với bầu không khí này, nhân sinh trăm vị, hẳn như vậy đi.
Ổ rượu Mai gia, tự nhiên không phải rượu tầm thường thấp kém, mà Mai Vạn Niên khi còn sống là người buôn bán có đầu óc, rượu Mai gia được nhưỡng chế từ cánh hoa và thuốc Đông y, có thể trị bách bệnh giúp thân thể tráng kiệt.
Chỉ tiếc, rượu thuốc Mai gia vẫn chưa kịp phát đạt, Mai gia đã đổi thành Trịnh.
- Ngươi nên đi Càn Quốc.
Người mù Bắc nói.
Người Càn Quốc thích loại giọng này, người Yến không thích ngâm thơ, diễn xướng.
Đại khái bởi sản vật Càn Quốc phong phú, cho nên có thể chống đỡ nuôi một đám văn nhân nhà thơ ăn no rửng mỡ đi lập dị, ngược lại bên Yến Quốc, nam hoặc tòng quân lên phía bắc chống Man tộc, hoặc xuôi phía nam cướp Càn Quốc và Tần Quốc, nào có nhàn hạ như vậy.
- Năm trăm bộ giáp trụ đã vào kho, sáu trăm chiến mã đã vào chuồng, đao thương kình nỗ, cũng đều bao bọc nghiệm thu.
Cho nên ta thấy hiều kỳ, tâm tình Bắc tiên sinh lại buồn đến vậy.
- Trời mưa.
- Há, trời mưa ảnh hưởng đến nỗi lòng Bắc tiên sinh sao? Ừm, trời mưa có thể khiến người ta đa sầu đa cảm.
- Ta bị phong tê thấp.
Winter: …
Người mù Bắc mở miệng nói:
- Winter.
- Ngài nói.
- Ta đưa ngươi một lễ vật.
- Ngài thật sự khách khí, lúc trước cái kia…
Winter đưa tay nâng ngực mình một hồi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!