Chương 7: (Vô Đề)

Triệu Sở Sở hiện tại vẫn chưa có việc làm, lại mang thai, dứt khoát ở nhà dưỡng thai.

Ả ta thấy người khác đeo dây chuyền vàng, liền hỏi Bùi Nguyên Thanh.

"Nguyên Thanh, anh nói xem em đeo có đẹp không."

Bùi Nguyên Thanh dịu dàng gật đầu: Em đeo gì cũng đẹp.

Triệu Sở Sở ngượng ngùng đỏ mặt.

Trên quầy hàng người đông, Bùi Nguyên Thanh ân cần ôm Triệu Sở Sở vào trong vòng an toàn của mình.

Hai người, vừa thử đeo vừa tán tỉnh nhau.

"Này, anh kia có mua không, không mua thì tránh ra, người khác còn xếp hàng."

Bùi Nguyên Thanh vội nói: Mua mua mua.

Triệu Sở Sở kéo tay áo hắn, do dự nói: Nhưng mà đắt quá.

Bùi Nguyên Thanh dịu dàng cưng chiều nhìn xuống bụng ả, cười nói:

"Em sắp làm mẹ rồi, mua gì cũng không đắt."

"Sau này, còn có thể truyền lại cho con."

Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!

Kiếp trước, tôi cũng từng thấy dây chuyền vàng trên cổ Triệu Sở Sở, ả ta ở trong nhà tôi.

Vác bụng bầu, Bùi Nguyên Thanh còn bắt tôi chăm sóc ả ta sinh đẻ ở cữ.

Mà lúc tôi mang thai sinh con, ả ta và Bùi Nguyên Thanh nói:

"Muốn ở nơi rộng hơn, liền chuyển ra ngoài."

Không có tôi là người giúp việc miễn phí này, ả ta còn bắt Bùi Nguyên Thanh thuê người giúp việc cho ả.

Ả ta càng thêm đắc ý, tuy không có việc làm, nhưng đeo dây chuyền vàng đắt tiền, mặc quần áo tốt nhất.

Trước mặt tôi khoe khoang.

Tôi rất khó chịu, oán trách với Bùi Nguyên Thanh.

Hắn nói:

"Em nhường cô ấy một chút, cô ấy không còn gì cả, nhưng em có anh."

Rất nhiều lần tôi đều nhịn, chính là vì câu nói này.

Tôi ung thư dạ dày giai đoạn cuối, nằm trên giường bệnh.

Triệu Sở Sở ghé sát tai tôi, cười nhạo:

"Cả đời này của cô, nhìn như chồng là của cô, nhà là của cô, con là của cô."

"Thật ra, đều là của tôi, cô chính là một trò cười."

Nhưng, bây giờ, những điều này tôi đều không quan tâm nữa.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!