Chương 6: (Vô Đề)

Hắn thở dài một hơi, bất đắc dĩ nói:

"Em còn nhỏ, anh và chị Sở Sở của em tạm thời không truy cứu nữa."

Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!

"Em tự xin lỗi, sau đó giúp chị Sở Sở của em chuyển đồ vào trong sắp xếp, để chị Sở Sở của em nghỉ ngơi."

Tôi khoanh hai tay, dựa vào cửa, lạnh lùng nhìn hắn.

Triệu Sở Sở, đỏ mắt kéo tay áo Bùi Nguyên Thanh.

"Nguyên Thanh, hay là thôi đi, em không nên đến đây, em gái không thích em, em không muốn làm em ấy không vui."

Hắn vỗ vỗ mu bàn tay Triệu Sở Sở.

"Em là phụ nữ có thai, em ấy mới không nên làm em không vui."

Bùi Nguyên Thanh nhìn về phía tôi, thất vọng nói.

"Như An, em nhường phòng cho chị Sở Sở của em, được không?"

Tôi mặt không biểu cảm: Không được.

Thấy tôi vẫn không chịu nhả ra, hắn cực kỳ không kiên nhẫn nói:

"Một căn phòng mà thôi, em muốn làm ầm ĩ đến khi nào."

"Tại sao em cứ phải tranh giành với một phụ nữ có thai, bố mẹ em đều không còn nữa mà!"

Trong khoảnh khắc đó, nhiệt độ trong phòng giảm mạnh.

Yên tĩnh như tờ, tiếng kim rơi cũng có thể nghe thấy.

14

Tôi hiểu ý tứ trong lời nói buột miệng của hắn, là gì.

Bố tôi c.h.ế. t rồi, mẹ tôi cũng không cần tôi nữa.

Tôi là một đứa bé đáng thương không ai cần, chỉ có thể dựa vào hắn cầu xin hắn kết hôn, đừng bỏ rơi tôi.

Hắn... đang uy h.i.ế. p tôi.

Kiếp trước, tôi thật sự là rất mù quáng.

Có chút cảm giác muốn khóc, là vì cô gái cô đơn bị bắt nạt không có lựa chọn ở kiếp trước, mà khóc.

Nhưng hắn sai rồi, kiếp này không có hắn tôi sẽ sống tốt hơn nhiều.

Bùi Nguyên Thanh tự biết mình lỡ lời:

"An An, anh không có ý đó."

Hắn muốn sờ đầu tôi, bị tôi né tránh.

Tôi xua tay, nói:

"Cô ta ở lại được, phòng của tôi cho cô ta ở cũng được, anh muốn chăm sóc thế nào thì chăm sóc."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!