Chương 3: (Vô Đề)

Bữa tối, vừa ăn xong không lâu.

Tôi đang ở trong phòng mình, thu dọn đồ đạc.

Nghe thấy tiếng gõ cửa, sau đó là tiếng Bùi Nguyên Thanh đi mở cửa, tôi qua khe cửa nghe thấy tiếng khóc thút thít mơ hồ của Triệu Sở Sở.

"Nguyên Thanh, em sợ."

"Em đừng lo, có anh ở đây."

Sau đó là tiếng đóng cửa, hai người đi rồi.

Tôi nhìn lịch trên tường, tôi nhớ ra rồi, kiếp trước hôm nay cũng xảy ra chuyện tương tự.

Bùi Nguyên Thanh bị gọi đi, sau đó cả đêm không về.

Ngày hôm sau trở về, cả người như biến thành một người khác.

Bởi vì Triệu Sở Sở mang thai, đứa bé là của hắn ta.

6

Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!

Tôi nhớ lại hơn hai tháng trước, vào ngày sinh nhật hắn ta.

Tôi đã làm một bàn đầy những món hắn ta thích ăn, còn chuẩn bị một cây bút máy làm quà chúc mừng.

Từ tối đợi đến hơn 1 giờ sáng.

Hắn ta vẫn không về.

Sau đó ngày hôm sau mới giải thích với tôi rằng, ở nhà anh em đánh bài rồi ngủ luôn ở đó.

Từ đó về sau, hắn ta thay đổi.

Một mặt hắn ta rất vui vì có con với Triệu Sở Sở, một mặt lại cảm thấy có lỗi với người vợ sắp cưới này.

Cho nên bắt đầu ngày càng lạnh nhạt với tôi.

Kiếp trước khi tôi nằm trên giường bệnh, tôi hỏi hắn ta tại sao lại đối xử với tôi như vậy?

"Như An, anh yêu em, chính vì yêu em nên anh mới không biết phải đối mặt với em như thế nào."

Trong lòng tôi cười lạnh một tiếng.

Yêu hay không yêu, chẳng qua cũng chỉ là muốn ăn trong bát dòm trong nồi mà thôi.

Tôi không tiếp tục để ý đến hắn ta nữa, mà thu dọn đồ đạc xong, lên giường đi ngủ.

Một đêm ngon giấc.

7

Ngày hôm sau, tôi thức dậy, nhìn thời gian trên lịch.

Còn lại 9 ngày cuối cùng.

Tôi vui vẻ nấu cho mình một bát mì làm bữa sáng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!