Chương 1: (Vô Đề)

Trọng sinh trở về, lần này tôi lần lượt tránh né tất cả những lần gặp gỡ với Bùi Nguyên Thanh.

Hắn ta tự ý sửa nguyện vọng của tôi, tôi liền đổi thành đại học Thương mại ở Quảng Châu.

Hắn ta đem toàn bộ tiền lương đưa cho Triệu Sở Sở thuê nhà, tôi liền bán nhà đuổi hắn ta ra ngoài.

Hắn ta thương Triệu Sở Sở cô đơn lẻ bóng, liền cho cô ta một đứa con, một đêm phong lưu, tôi liền hủy hôn với hắn.

Kiếp trước, khi tôi hơn năm mươi tuổi nằm trên giường bệnh vì ung thư dạ dày, con trai tôi và gia đình ba người của bọn họ ép tôi ký đơn ly hôn:

"Dù sao mẹ cũng sắp c.h.ế. t rồi, chi bằng thành toàn cho bố và dì Sở đi!"

"Cho con một gia đình trọn vẹn, được không?"

1

"Như An, lần này chắc chắn rồi chứ, đây là chuyện cả đời đó."

"Là nộp vào trường Đại học Tài chính Quảng Châu, đúng không?"

Tôi nhìn thầy giáo, nghiêm túc gật đầu, trịnh trọng nộp tờ đăng ký nguyện vọng lên.

"Em với thầy Bùi nhà em, cũng thật là, một người sáng đến sửa, một người chiều đến sửa, may mà kịp lúc, muộn chút nữa là không sửa được nữa rồi."

Tôi từ văn phòng thầy giáo đi ra, tảng đá lớn đầu tiên trong lòng cuối cùng cũng rơi xuống.

Qua chiều nay, Bùi Nguyên Thanh sẽ không thể nào sửa nguyện vọng của tôi được.

Đời này, tôi cũng sẽ không kết hôn với hắn ta nữa.

Không những thế, tôi còn phải cắt đứt sạch sẽ mọi quan hệ với hắn ta.

2

Kiếp trước, điểm thi đại học của tôi rất tốt, tôi muốn nộp vào trường kinh doanh ở địa phương.

Nhưng kết quả trúng tuyển ra, tôi mới biết, vào ngày thứ hai sau khi điền nguyện vọng, Bùi Nguyên Thanh với tư cách là chồng chưa cưới của tôi, đã tự ý đổi nguyện vọng của tôi thành trường sư phạm địa phương.

Tôi chất vấn hắn ta tại sao.

"Em học sư phạm, sau này làm giáo viên, thời gian thoải mái còn tiện chăm sóc gia đình con cái."

"Có gì không tốt, con gái học kinh doanh làm gì?"

Lúc đó còn trẻ, bị tình yêu ảo tưởng che mờ lý trí, tôi cũng không tranh cãi với hắn ta nữa.

Rất nhanh tôi đã kết hôn với hắn ta, chỉ là chưa học hết một năm.

Đã mang thai, ốm nghén nghiêm trọng, phải xin trường cho nghỉ học nửa năm để dưỡng thai.

Sau khi sinh con, tôi vừa đi học, vừa bế con đi bán hàng kiếm tiền.

Ai ngờ, năm thứ ba, lại mang thai lần hai.

Tôi đẩy xe nôi, đi trên đường xuống dốc, trượt chân ngã.

Con mất, để có thể vừa lo việc nhà, vừa chăm sóc con.

Tôi cũng bỏ học luôn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!