Chương 36: Ân nhân

"Anh tới nhanh như vậy à?" Kỳ Yến thấy người tới là Sầm Bách Hạc, vẫy tay với hắn, Mau tới đây ngồi.

Lương Phong nhìn tư thế của Kỳ đại sư giống như gọi sủng vật, yên lặng dời tầm mắt mình đi.

Sau khi bảo tiêu của Sầm Bách Hạc đưa lễ vật cho Lương Phong, nhỏ giọng nói vài câu với Sầm Bách Hạc liền rời khỏi Lương gia.

Lương Phong nhìn một đống đồ vật trong tay:

"Ông chủ, anh tới thì tới, còn mang lễ vật cái gì?"

"Không có gì, thuận tay mua một chút. Bên trong có một ít là thực phẩm chín, nhớ lấy ra." Sầm Bách Hạc nhìn thấy phòng bếp có một cô gái trẻ cúi thấp đầu lau khóe mắt, liền lường trước được em gái Lương Phong có khả năng đã gặp chuyện gì, vì thế quay đầu làm bộ như cái gì cũng không nhìn thấy, đi đến chỗ Kỳ Yến.

Lúc Lương Phong trở lại phòng bếp, Lương Vân đang rửa tách trà, nhưng sắc mặt vẫn có chút tái nhợt.

Nhìn thấy bộ dạng em gái ra vẻ kiên cường, trong lòng Lương Phong có chút khó chịu, nhưng mà chuyện đến một bước này, chỉ có thể dựa vào chính cô nghĩ thông suốt, hắn có thể làm, cũng chỉ là tận lực ở cùng cô nhiều nhiều, làm cho cô vui vẻ một chút.

"Muốn xem cái này không?"

Kỳ Yến ngừng kênh ở một đài tin tức, nhỏ giọng nói với Sầm Bách Hạc,

"Anh tới lúc này cũng quá vừa vặn."

Sầm Bách Hạc khẽ cười một tiếng,

"Làm sao vậy, không phải cậu đến giúp em gái Lương Phong xem phong thuỷ à, sao không khí của bọn họ kỳ quái như vậy?"

"Trong nhà này không có quỷ, là trong lòng người có quỷ," Kỳ Yến lắc lắc đầu,

"Cái chuyện tình cảm này, tôi thật sự nhìn không rõ."

Từ nhỏ cậu được ông cụ nuôi lớn, không có ba mẹ, cũng không biết giữa vợ chồng bình thường ở chung như thế nào, nhưng mà giữa Lương Vân và bạn trai cô ấy như vậy, nhất định là không bình thường.

Sầm Bách Hạc nhìn hai mắt trong suốt của Kỳ Yến, biết cậu cũng không nói dối, cậu là thật sự không hiểu tình yêu nam nữ. Nghĩ vậy, Sầm Bách Hạc cười,

"Không hiểu có chỗ tốt của không hiểu, hiểu có chỗ hữu dụng của hiểu."

Vậy anh hiểu không?

Kỳ Yến tò mò hỏi,

"Anh lớn hơn tôi mấy tuổi, khẳng định hiểu hơn tôi."

"Tình cảm không có quan hệ với tuổi," Sầm Bách Hạc chậm rãi lắc đầu,

"Tôi không tin cái thứ tình yêu này."

Lúc Lương Phong bưng tách trà ra tới, chợt nghe thấy ông chủ và Kỳ đại sư tán gẫu về chuyện tình cảm, đầu tiên hắn ta ngây ra một lúc, sau đó cười đặt tách trà tới trước mặt Sầm Bách Hạc,

"Kỳ đại sư, tôi đi theo ông chủ làm việc đã nhiều năm, chưa từng thấy anh ấy tiếp cận với nữ nhân nào."

Kỳ Yến gật đầu, tỏ vẻ hiểu rõ, biểu tình bình tĩnh lại cao lãnh,

"Bẩm sinh tình cảm vô năng à?"

Cơ mà chờ Lương Phong vào phòng bếp, cậu lập tức lộ nguyên hình,

"Bách Hạc, anh nói xem anh có tiền có xe có phòng, thế mà cuộc sống lại nhạt nhẽo như vậy, vậy có gì khác với cá khô?"

Nói xong cậu lắc đầu cảm khái,

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!