Bốn người vây quanh cái bàn ngồi xuống, ba Dương thấy Lương Phong không có ý tứ mở miệng nói chuyện trước, liền bắt đầu trịnh trọng nói lời cảm tạ Kỳ Yến. Từ bản tính mà nói, ông là thương nhân trọng lợi, đối với loại đại sư như Kỳ Yến chỉ có nịnh bợ không có đắc tội.
Từ tình cảm mà nói, ông thân là cha, đối mặt với ân nhân cứu con trai, dù ông quỳ xuống dập đầu tạ ơn cũng được.
Cả đời này ông chỉ có một đứa con như vậy, dù có thêm nhiều tiền nữa, cũng là để cho nó, nếu con trai không còn, ông có nhiều tiền nữa, lại có ích lợi gì?
Kỳ Yến duy trì nụ cười cao lãnh nghe ba Dương thao thao bất tuyệt cảm kích, chờ sau khi đối phương nói xong, cậu mỉm cười gật gật đầu, châm thêm nước trà vào tách trà đã vơi hơn phân nửa của ba Dương:
"Dương tiên sinh thật sự không cần khách khí như thế, lúc lệnh công tử xảy ra việc vừa vặn gặp được tôi, tôi vừa vặn có thể cứu hắn, đây ước chừng cũng là một đoạn duyên phận."
"Cũng không thể nói thế, lúc ấy tình huống nguy hiểm như vậy, nếu không phải ngài mạo hiểm cứu khuyển tử ra, không chừng đứa nhỏ sẽ bị tươi sống thiêu…" Mẹ Dương nói không nên lời chữ chết, đầu lưỡi đánh một vòng, trọn vẹn che giấu qua,
"Cho dù việc này đối với ngài mà nói, có khả năng chỉ là một chuyện nhỏ, nhưng mà đối với nhà của chúng tôi mà nói, cũng là ân tình lớn lao."
Kỳ Yến nghe xong cười cười, không tranh luận với vợ chồng hai người, nâng tách trà lên nhấp một ngụm.
Thấy thái độ này của cậu, trong lòng vợ chồng hai người ngược lại kiên định, lại hoa mỹ khen ngợi Kỳ Yến một lần, mới cảm thấy mỹ mãn.
Ấn tượng của Lương Phong đối với ba Dương cũng không sâu, cái chỗ đế đô này, người làm ông chủ thật sự rất nhiều, giống như ba Dương thì càng không ít, ấn tượng duy nhất của hắn đối với người này chính là Kỳ Yến từng đến nhà ông ta xem phong thuỷ.
Sau đó hắn còn cố ý điều tra ba Dương, biết được dưới tay có một công ty không có trở ngại, ở trước mặt người thường cũng miễn cưỡng xưng được là phú hào, làm người có chút thế lực, nhưng còn không đến mức chọc người ta sinh chán ghét.
Từ góc độ của hắn mà phán đoán, Kỳ đại sư không cần cố ý lấy lòng Dương gia.
Xem ra vị Kỳ đại sư này là thật sự tốt bụng, mới có thể nguyện ý làm loại chuyện này, hắn có chút hiểu rõ vì sao người Dương gia lại cảm kích đến nước này.
Lương tiên sinh, Kỳ Yến quay đầu nhìn về phía Lương Phong,
"Không biết hôm nay anh tới là vì chuyện gì?"
Lương Phong cười nói:
"Lần trước đến quấy rầy Kỳ đại sư, trong lòng tôi vẫn luôn bất an, cho nên hôm nay là cố ý nói lời cảm tạ ngài." Nói xong, hắn lấy ra một hộp gấm hình chữ nhật nho nhỏ, hai tay đặt tới trước mặt Kỳ Yến.
Kỳ Yến xoay tách trà trong tay, nhìn hộp gấm một cái, chậm rãi nói:
"Lương tiên sinh khách khí."
Nên làm, Lương Phong thấy hứng thú của Kỳ Yến đối với tạ lễ cũng không lớn, đặt tách trà xuống do dự một chút sau đó nói,
"Trên thực tế hôm nay tôi tới, còn có một chuyện muốn nhờ."
Kỳ Yến chỉ biết hôm nay Lương Phong tới, tuyệt đối không phải vì đưa tạ lễ gì. Lúc ấy cậu giúp Lương Phong xem tướng đã thu phí, hiện tại Lương Phong nhắc lại chuyện xưa, không có khả năng là qua lâu như vậy còn mang lòng cảm kích, khẳng định có những chuyện khác muốn nói.
Ba Dương và mẹ Dương là người rất có ánh mắt, thấy Lương Phong mở miệng, hai người liền đứng dậy cáo từ Kỳ Yến, trước khi đi còn liều mạng kiên trì đưa cho Kỳ Yến một cái phong bì đỏ thẫm, mới tâm tình khoái trá rời khỏi cửa nhà 704.
Chờ sau khi vợ chồng Dương gia rời đi, Kỳ Yến đóng cửa lại, đi đến bên cạnh bàn trà ngồi xuống, làm một thủ thế mời nói với Lương Phong.
Cám ơn, Lương Phong cười cười,
"Lần trước tới quấy rầy Kỳ đại sư, bởi vì thời gian có hạn, cũng chưa từng tán gẫu đàng hoàng với đại sư ngài," Lương Phong tạm dừng một chút,
"Vốn đang muốn nhờ Kỳ đại sư đi xem tướng cho ông chủ chúng tôi, kết quả thật không ngờ hai người đã trở thành bạn bè."
Lúc trước sau khi Lương Phong biết được chuyện này, cảm thấy thật sự có chút không thể tin được, ông chủ thế mà lại làm bạn với một thầy phong thủy, này thật sự là rất làm cho người ta ngoài ý muốn.
Kỳ Yến không quá để ý cười cười, lúc ấy Lương Phong tìm cậu, căn bản không có nói rõ hắn là trợ lý của Sầm ngũ gia. Có lẽ đối phương có gì đó cố kỵ, cho nên mới cố ý giấu diếm, mà cậu cũng không thèm để ý loại chuyện này.
Hiện tại Lương Phong nhắc lại chuyện xưa, chỉ sợ cũng là lo lắng cậu vì chuyện này mà sinh ra hiểu lầm với hắn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!