Kỳ Yến liếc mắt đánh giá bốn nam nhân bên ngoài, bốn người này tướng mạo kiên nghị, khí thế toàn thân vô cùng dọa người. Có điều cậu liếc mắt một cái liền nhìn ra, những người này không giống như đại ca hắc đạo, mà hẳn là từng rèn luyện trong bộ đội.
Bốn người đứng ở bên ngoài phát hiện trong phòng còn có người khác, nhất là khi bọn họ nhìn thấy trong phòng còn có Lương Phong ngồi, ánh mắt hơi hơi biến hóa.
"Ngại ngùng, Kỳ tiên sinh, mạo muội đến quấy rầy."
Nam nhân nói chuyện lấy ra một tấm thư mời nền xanh thiếp vàng đưa tới trước mặt Kỳ Yến,
"Nghe danh Kỳ tiên sinh đã lâu, hôm nay mộ danh mà đến, mong ngài nhận lấy bức thư mời này."
Kỳ Yến tiếp nhận bức thư mời, hóa ra là có người mời cậu đi xem phong thuỷ, người lạc khoản là Sầm Thu Sinh.
Sầm Thu Sinh?
Kỳ Yến nhìn cái tên xa lạ này, ngẩng đầu nhìn bốn nam nhân đứng ở cửa, cười như không cười nói:
"Xem ra vị Sầm tiên sinh này là một đại nhân vật rất giỏi." Không thì cũng sẽ không có khẩu khí lớn như vậy, mời đại sư rộng rãi?
Người bình thường có thể mời được một đại sư chân chính có bản lĩnh, đã là đáng quý, vị Sầm tiên sinh này lại tính toán mời mấy người tới, nói rõ ông ta có nắm chắc mới dám làm loại chuyện này.
Sầm…
Kỳ Yến nhớ Vương Hàng từng nhắc với cậu về Sầm gia, chẳng lẽ là nhà này? Cậu không có hứng thú ké cái náo nhiệt này, thật không ngờ náo nhiệt lại tự đưa đến cửa nhà cậu.
Khép lại thiệp mời, Kỳ Yến giọng điệu bình thản:
"Xin lỗi, đến lúc đó có thể tôi không có thời gian, chỉ sợ phải cô phụ thịnh tình lần này của Sầm tiên sinh."
Bốn người thật không ngờ thế mà lại có người cự tuyệt lời mời của Sầm gia, phải biết mấy vị đại sư nổi danh đế đô khác, cũng chỉ là hơi hạ thấp tư thái một chút liền đáp ứng, giống người thanh niên này cự tuyệt trực tiếp như vậy, còn thật sự không có ai.
Cho nên vào giờ khắc này, nội tâm bọn họ là mờ mịt mê man.
"Tục ngữ nói cứu một mạng người hơn xây bảy tòa tháp, còn mong Kỳ đại sư lo lắng nhiều một phen." Cuối cùng vẫn là nam nhân cầm đầu kịp phản ứng lại trước tiên, thái độ hắn thành khẩn nói, Kính nhờ ngài.
Kỳ Yến cẩn thận quan sát bốn người này, phát hiện trên người bốn người này có một luồng mây tía thực nhạt, nếu không nhìn kỹ, cậu căn bản không phát hiện được.
Hôm nay là ngày lành gì, cậu đã nhìn thấy mấy người thân nhiễm mây tía rồi.
Sầm Thu Sinh này hẳn là người mệnh cách cực quý, mà còn là người mang phúc báo công đức. Người như thế không phải từng cứu rất nhiều người, thì chính là từng làm ra cống hiến rất lớn cho nhân loại, không thì không thể đạt tới hiệu quả như vậy.
Nghĩ đến đây, Kỳ Yến giơ giơ thư mời trong tay lên:
"Tôi biết rồi, tôi sẽ suy xét."
Bốn người thấy thái độ không sợ hãi không vui mừng của Kỳ Yến, cũng không biết đến tột cùng cậu có thể đến hay không, sau khi liếc nhìn nhau, vẫn là lễ phép cáo từ.
Sau khi bốn người ngồi trên xe rời khỏi tiểu khu, mới có người hoài nghi nói:
"Mấy người nói xem Kỳ đại sư này, là thật sự vô dục vô cầu, hay là không có bản lĩnh thật sự, trong lòng chột dạ?"
Đồng bọn ngồi ở bên cạnh hắn hoàn toàn thất vọng:
"Quản cậu ta là bản lĩnh thật sự, hay là diễn kịch, dù sao thì Sầm lão tiên sinh bảo chúng ta đưa thiệp mời cho cậu ta, chúng ta đã đưa, cậu ta tới hay không chính là chuyện của cậu ta."
"Đừng nói bậy, Sầm lão tiên sinh đưa thiệp mời cho cậu ấy, nói lên rằng người này khẳng định có tài năng thực sự," người cầm đầu nhíu mày,
"Hơn nữa mấy người không phát hiện, trợ thủ của ngũ thiếu cũng ở trong nhà vị Kỳ đại sư này sao?"
"Trợ thủ của ngũ thiếu?!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!