Mặt Trâm Anh hoá đỏ, ngượng thật sự, nhỏ đang mãi chìm trong biển đường ngọt ngào thì Bảo Minh lôi từ túi áo ra một đôi vòng.
"Cậu một cái, tớ một cái! Đừng tháo ra đấy!"
Trâm Anh gật gật, đeo chiếc vòng vào tay.....
Một buổi chiều nắng đẹp, Huy và Loan có mặt tại nhà Huy, cả hai sẽ cùng nhau làm bánh. Nói là cả hai thế thôi, chứ thực ra mọi việc đều do Huy làm, anh muốn tự tay mình tạo nên chiếc bánh kem để tặng cho người đó, Loan chỉ đứng ngoài hướng dẫn, thực cô ghen tị với người con gái đó vô cùng, mỗi lần anh nặn bột, cho gia vị đều vô cùng cẩn thận và chi li cứ như đem hết tất cả tình cảm vào.
Cô không biết đó là ai? Cũng chẳng biết sao lại vô cùng hụt hẫng!
Á!_Nghĩ vẩn vơ, Loan để con dao xén vào tay mình lúc nào không hay.
Nhật Huy lập tức chạy lại, cầm tay cô thắt chặt dòng máu, rồi còn cẩn thận băng bó lại giúp cô: Máu hết chảy rồi, chị còn đau không?
"Khoảnh khắc ấy, người Loan như tê dại, anh quá gần cô, khuôn mặt thanh tú cùng vầng trán rộng chau lại vì lo lắng đó khiến tim cô như một phút ngừng lại."Chị còn đau à?
"_Huy bỗng lên tiếng."Hả...à.. không, không, hết rồi!
"_Loan giựt vội tay ra khỏi tay Huy, ngượng chín cả người. Dường như anh cũng nhận ra sự mất tự nhiên thông qua đôi mắt của cô, nên anh cũng có phần luống cuống."Thôi, nếu em làm xong rồi, thì chị về, đi cả ngày nay mẹ chị sẽ lo..
"_Loan đứng dậy, cắn môi."Vậy em đưa chị về!Thôi, không cần đâu, chị còn ghé vô chợ mua chút đồ!Ùm, thế chị về nhé!"
Tạm biệt Huy, Loan rời khỏi.
Từng bước nặng trĩu trên con đường vắng mà lòng Loan như quặn lại. Cô thích anh đến vậy rồi sao? Anh lại thích người khác rồi, thích tới mức muốn tự tay làm mọi thứ. Cô sẽ làm gì đây?
Tiếp tục lao vào cái tình yêu đơn phương mù quáng hay chọn cách từ bỏ?
...
Ở một nơi khác, có hai người đang mãi chìm trong hạnh phúc.
"Sao tớ lại phải cầm bỏng ngô?"_Trâm Anh ngước mắt lên hỏi.
"Vì cậu thích nó, cậu bảo tớ mua mà!"_Bảo Minh nói rồi lấy nước, kẹo ngọt bỏ hết vào tay nhỏ:Này, cầm lấy!
Tớ..._Trâm Anh chưa kịp nói đã bị một đống đồ ăn vặt xâm nhập, nhỏ phải dùng hai tay mới ôm trọn được.
"Trông cậu đáng yêu lắm!"_Bảo Minh được rảnh tay nên ôm lấy bờ vai của người yêu.
"Cái gì? Lúc tớ trong bộ dạng khệ nệ với mấy đống đồ này á?"_Nhỏ đen mặt:
"Này, sao tớ phải cầm mọi thứ chứ, có người yêu để hành tớ như vậy à?"
"Tại sao à? Muốn biết không?"
Có!
Dứt lời, Minh chờm qua, thơm một cái lên má nhỏ:Lý do đấy!
"Cậu... nhanh quá rồi!"_Trâm Anh đỏ mặt, một hơi chạy thẳng về phía trước.
"Này, nhanh quá sao, thế hôn lại lần nữa nhé!"
Tránh ra!
...
Địa điểm cả hai hẹn hò là một ngôi chùa vô cùng thanh tịnh, vì có lẽ là ngày cuối tuần nên vẫn có lác đác vài vị khách đến thắp hương hay cầu duyên.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!