Dịch giả: Tiểu Băng
Vũ Trường Không làm cả lớp câm như hến.
Tiếp tục.
"Ta, ta là Chu Trường Khê, Võ Hồn Đại Lực Thần Viên, Hồn Lực cấp mười một, mục tiêu là trở thành một Chiến Hồn Sư Sức Mạnh Hệ."
...
"Tạ Giải, Võ Hồn Quang Long Chủy, Hồn Lực cấp mười tám, Chiến Hồn Sư Đánh Nhanh Hệ."
Ba chữ cấp mười tám vừa ra, cả lớp đều kinh hô. Cấp mười tám, chín tuổi, chính là thiên tài a! lại còn là Chiến Hồn Sư. Tăng thêm hai cấp nữa, là tiến vào Đại Hồn Sư. Những ai trở thành Đại Hồn Sư trước khi mười hai tuổi, thì đều được gọi là thiên tài.
Tạ Giải trở thành ngôi sao của lớp, ngoài hắn, Vân Tiểu cấp mười hai cũng thuộc loại cao, nhữngngười còn lại đều là cấp mười một vừa đủ tiêu chuẩn nhập học, Võ Hồn thì thiên kì bách quái, nhưng không có cái võ hồn nào mạnh.
Đương nhiên, Lam Ngân Thảo của Đường Vũ Lân vẫn là cái kém nhất. Cái này tựa hồ đã đã trở thành định luật.
"Ngày mai bắt đầ, chính thức đi học. Cách ta dạy học sẽ khác hẳn mọi người. Nếu như các ngươi sợ khổ, sợ mệt mỏi, sợ đau đớn, thì mau tìm cách chuyển trường hoặc chuyển lớp, còn ở lại, thì phải chuẩn bị tâm lý thật tốt. Tan học."
Vũ Trường Không sải chân bước đi, cả lớp lập tức bùng nổ, ai cũng bàn luận về lão sư vừa lạnh vừa soái của mình.
"Đi thôi, nên thực hiện lời hứa của ngươi rồi."
Tạ Giải quay đầu nhìn Đường Vũ Lân. Tuy vẫn còn đang buổi sáng, nhưng hôm nay chưa có học, ngày mai mới bắt đầu chính thức đi học.
Được. Đường Vũ Lân đứng dậy, đi ra trước.
Mới vừa ra khỏi cửa, nó đã thấy trong hành lang cực kì ồn ào, nhiều học viên cấp cao đang vây quanh cái gì đó.
Họ đang làm gì thế?
Ồ, Đường Vũ Lân? một giọng nói quen thuộc vang lên.
Đường Vũ Lân quay đầu nhìn lại, một cô gái xinh đẹp xuất hiện, là học tỉ hôm qua dẫn nó vào nhập học, Lưu Ngữ Tâm.
Học tỷ. Đường Vũ Lân nở nụ cười, nó có hảo cảm với học tỉ này.
"Vũ Lân, ngươi là vào lớp năm?"
Đường Vũ Lân gật đầu,
"Võ Hồn của ta là Lam Ngân Thảo, phế Võ Hồn, nên dĩ nhiên là ở đây."
Lưu Ngữ Tâm nói ngay:
"Không, không, ta không phải ý tứ này. Ý ta là, Vũ Trường Không lão sư là chủ nhiệm lớp các ngươi?"
Đường Vũ Lân nói: Đúng vậy a!
Lưu Ngữ Tâm sáng mắt,
"Vũ Lân, học tỷ có việc muốn nhờ ngươi được không?"
Đường Vũ Lân sửng sốt, Được!
Lưu Ngữ Tâm nhét một thứ vào tay nó, nói nhỏ:
"Sau này lúc ngươi đi học, có thời gian chụp cho ta mấy tấm hình về nam thần lạnh lùng nha, a chính là Vũ Trường Không lão sư của các ngươi đó."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!