Dịch giả: Tiểu Băng
Nghìn Rèn Trầm Ngân Chùy có vẻ ngoài rất bình thường, phải nhìn kỹ mới thấy những đường vân của nó trải khắp thân và cán chùy, tới từng góc nhỏ, bên trong đường vân như đang tích trữ nguồn sức mạnh dồi dào.
Cán chùy có những vòng đường vân hình đinh ốc kéo dài xuống chót, từ hình cầu, phần đuôi được vát dần lại thành hình nhọn.
Trọn ba ngày, mới chú tạo xong.
"Thử xemxem đặc hiệu của nó là cái gì." Mang Thiên nói, vẻ mong đợi.
Dạ. Đường Vũ Lân gật đầu, hai tay cầm lấy hai cây Nghìn Rèn Trầm Ngân Chùy.
Sau khi rèn, chùy trái nặng một trăm năm mươi hai cân, chùy phải nặng một trăm sáu mươi sáu cân. Đừng để kích thước bên ngoài bình thường của chúng mà làm lầm, sức nặng của chúng tuyệt đối phải dùng hai chữ kinh người để hình dung.
Đường Vũ Lân vừa nắm lấy cán chùy, Hồn Lực trong người lập tức bộc phát, nối liền hắn với đôi trọng chùy.
Đường Vũ Lân tuy đã khỏe hơn, nhưng nếu đơn thuần chỉ dùng sức lực bản thân để dùng cặp chùy này để rèn thì vẫn không đủ. Hắn mới chín tuổi, dù trời sinh Thần lực cũng có hạn chế nhất định.
Nhưng, khi cảm giác huyết mạch tương liên truyền tới, đôi trọng chùy rõ ràng nhẹ đi, hắn vững vàng cầm chúng lên.
Một khối kim loại từ trong lò rèn được lấy ra.
Đường Vũ Lân tập trung tinh thần, tay trái khẽ gõ vào nó một cái.
Đinh, đinh, đinh! Ba tiếng giòn vang vang lên.
Đường Vũ Lân ngẩn ngơ, con ngươi Mang Thiên rụt lại.
Thử lại lần nữa. Mang Thiên vội nói.
Đường Vũ Lân lại dùng tay trái gõ nhẹ cái nữa.
Đinh, đinh, đinh vẫn ba tiếng giòn vang.
Đập mạnh! Mang Thiên trầm giọng quát.
Đường Vũ Lân vung tay phải, cú đập nện xuống ngay lập tức.
"Đương, đương, đương!" Ba tiếng giòn vang vang lên. Lần này vì đập nhanh và mạnh, Đường Vũ Lân cùng Mang Thiên đều nhìn thấy rõ ràng, ngay khi chùy nện xuống, đằng sau Nghìn Rèn Trầm Ngân Chùy xuất hiện hai tàn ảnh, hai tiếng nổ sau là do chúng tạo thành.
Cái này là... Đường Vũ Lân mờ mịt nhìn Mang Thiên.
Mang Thiên ngẩn người, giọng thất thanh:
"Đặc hiệu chồng chùy."
"Lão sư, chồng chùy là gì?"
Mang Thiên nhìn hắn, ánh mắt cổ quái,
"Nhà ngươi, đúng là tiểu quái vật! Ngay cả ta cũng chưa bao giờ rèn ra được đặc hiệu chồng chùy."
Mang Thiên hít thở sâu, cố gắng kềm chế kích động trong lòng, hắn đã nghĩ Nghìn Rèn lần đầu của Đường Vũ Lân có lẽ sẽ tạo ra đặc hiệu rất tốt, nhưng không thể ngờ lại ra được đặc hiệu cực phẩm.
"Đoán Tạo Sư khi hoàn thành tác phẩm Nghìn Rèn đầu tiên sở dĩ muốn tiến hành huyết tế, chính là để tác phẩm đó xuất hiện đặc hiệu tốt, giúp kim loại có huyết mạch tương liên với Đoán Tạo Sư, đẩy đặc hiệu lên tới cực hạn, nên đại đa số Đoán Tạo Sư khi làm tác phẩm nghìn rèn đầu tiên đều là làm chùy rèn cho mình, và dùng chúng cả đời.
"Đường Vũ Lân là người thông minh, nó hiểu ngay, thì ra lão sư lúc đưa khối Trầm Ngân là đã có ý định tặng nó cho hắn. Trầm Ngân giá bao nhiêu nó không biết, nhưng chắc chắn là rất đắt, nhất là đây lại là một khối Trầm Ngân nguyên vẹn đã được chiết xuất. Mang Thiên tiếp tục nói:"Trong các đặc hiệu Nghìn Rèn, có một số loại là đặc hiệu cực phẩm. Đặc hiệu cực phẩm chỉ phát huy hoàn mỹ khi có hình thái thích hợp.
Ta đã từng nói với ngươi, kim loại Nghìn Rèn chỉ có lúc tố hình lần đầu tiên mới đạt trạng thái tốt nhất, nếu rèn lại thành hình thái khác, đương nhiên sẽ phải phá hư kết cấu bên trong, nên làm ảnh hưởng tới phẩm chất.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!