Chương 27: Lực ngàn cân

Dịch giả: Tiểu Băng

Kiểm tra lực tay của Đoán Tạo Sư chia riêng tay trái tay phải, trước tới nay, lực tay phải của Đường Vũ Lân chỉ lớn hơn lực tay trái một chút.

Đường Vũ Lân nắm lấy chùy, con ốc tán ở tay chùy ép chặt vào giữa lớp thịt mềm và vết chai trong lòng bàn tay, nên cầm rất chặt.

Thở sâu, nửa quay người, nó đột ngột vung chùy lên, tất cả sức lực dồn hết vào tay trái. Đường Vũ Lân cảm thấy có một luồng khí nóng từ xương cụt tràn ra, tràn ngập xương sống, chiếc chùy rít lên đập mạnh xuống.

Phanh ——

Thủy ngân trong trụ bắn lên cao, tiếng nổ vang làm Đường Vũ Lân và Mang Thiên đều bị ù tai trong tích tắc.

Mang Thiên xoa đầu mắt, muốn chắc chắn mình không nhìn lầm. Thiết bị kiểm tra cũng đã cho ra điểm số.

"Sức đập, bốn trăm tám mươi ba cân."

Tiếng nói điện tử lạnh tanh, Đường Vũ Lân và Mang Thiên ngẩn ngơ.

Năm trước kiểm tra, tay phải Đường Vũ Lân chém ra hai trăm cân, đã làm Mang Thiên khiếp sợ, con số này đã vượt qua cả Long ca.

Chỉ ngắn ngủn một năm, lực tay thằng bé đã tăng hơn gấp đôi, mà đó mới chỉ là tay trái… một thằng nhóc chín tuổi, sức toàn lực của một cánh tay đã gần năm trăm cân, đúng thực là trời sinh Thần lực.

Tay phải.

Mang Thiên cố gắng làm cho giọng nói của mình bình thường.

Chùy chuyển sang tay phải, Đường Vũ Lân hít sâu, trong mắt mơ hồ có một vòng kim quang hiện lên, nó nghiêng người, vung cánh tay, luồng nhiệt lưu lại tràn vào xương sống, tiếng chùy đập lần này còn chói tai hơn lần trước, mơ hồ còn có cả âm thanh khí bạo.

Oanh ——

Cả phòng nhỏ rung rung, lần này Mang Thiên đã chuẩn bị sẵn, bịt tai lại, nhưng lực chấn động mãnh liệt vẫn làm người hắn phải rung lên.

"Lực đập, năm trăm bốn mươi ba cân."

Năm trăm bốn mươi ba, vượt qua năm trăm cân rồi?

Mang Thiên đờ đẫn, tuy đã đoán được sức mạnh của Đường Vũ Lân tăng lên, nhưng không thể nghĩ lại tăng tới nhiều như vậy.

Hai tay đều có lực nghìn cân, mà chỉ mới chín tuổi. Đây chính là tiểu quái vật. Lực bộc phát đạt tới khoảng năm trăm cân, Đại Hồn Sư hệ sức mạnh bình thường chưa chắc đạt tới được. Ít nhất trước khi mình đạt tới Hồn Tôn cũng không đạt tới nổi.

Sao có Thần lực trời sinh thế này, mà Võ Hồn lại là Lam Ngân Thảo! Phải là một loại Võ Hồn hệ sức mạnh mới đúng chứ. Nếu Võ Hồn thằng nhóc là cái dạng búa, vậy mới là hoàn hảo.

Đường Vũ Lân cũng bị sức mạnh của bản thân làm chấn kinh, tuy nó không biết hơn năm trăm cân là nghĩa thế nào, nhưng nó biết Nhất Hoàn Hồn Sư đồng cấp không có mấy ai dùng Hồn Kỹ tạo ra được sức mạnh bằng mình.

"Lão sư, ta, ta có thể học Nghìn Rèn không?" nó hỏi dò.

Mang Thiên tỉnh táo lại, gật đầu,

"Không ngờ ngươi lại mạnh tới như vậy, tới phòng rèn của ngươi đi."

Đường Vũ Lân trở lại phòng rèn, Mang Thiên lấy ra một khối kim loại màu trắng bạc,

"Cái dạng kim loại nào có thể tiến hành Nghìn Rèn ta đều đã dạy cho ngươi. Đây là một khối Trầm Ngân, có thể kéo dài và dát mỏng cực tốt, còn có khả năng truyền Hồn Lực rất cao. Kim loại cấp bậc này, chỉ có Nghìn Rèn mới phát huy được hết công hiệu của nó. Ngươi dùng nó để thử đi."

"Cái gọi là Nghìn Rèn, không phải dùng búa rèn đập xuống nghìn lần đơn giản như vậy, mà phải thông qua từng nhịp rèn, loại trừ dần tạp chất bên trong kim loại cho tới khi hết.

Tác dụng lớn nhất của Nghìn Rèn là làm thăng hoa, nghĩa là thông qua quá trình rèn, làm cho kim loại được thăng hoa, mới đúng là Nghìn Rèn thật sự.Thí dụ như, ngươi sử dụng Nghìn Rèn Ô Cương Chùy.

Ô Cương bản thân thể tích lớn, trải qua Nghìn Rèn, thể tích sẽ giảm bớt một phần ba, đồng thời, cường độ gia tăng hai trăm phần trăm. Đặc điểm thăng hoa của nó nằm ở chỗ sức nặng gia tăng ba mươi phần trăm.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!