Chương 7: Trần Ngọc Phi

Lại nói về Trần Ngọc Phi, sau khi té ngựa rẽ hướng khác, đám áo đen cũng rẽ ngựa đuổi theo. Bọn chúng không hề biết rằng, Trần Ngọc Phi không còn cầm thanh côn nữa.

"Tên kia đứng lại mau."

Một tên áo đen hét lớn.

Ngu sao đứng lại. Trần Ngọc Phi quay mặt lại đáp.

Chạy được một hồi rồi cũng ra khỏi cánh rừng, Trần Ngọc Phi rẽ ngựa tiếp tục chạy lên phía bắc. Ngoảnh đầu lại không thấy đám áo đen nữa, y rít ngựa đi chậm lại. Sau một hồi rong ruổi, y lấy trộm được một bộ quần áo của nhà dân bên đường. Y để lại một vật gì đó, hình như là tiền.

Sau đó, y thay đồ rồi phi ngựa lao đi, một thời gian sau y tới một thành trấn, y ngước mặt lên nhìn.

Thành Tiên Sơn, họ Trần nghĩ thầm.

Thành Tiên Sơn nằm ở phía tây bắc, thành không rộng lớn lắm, nơi đây nói đúng hơn chỉ là một tòa thành trấn giữ quân sự nên nhỏ hơn nhiều so với những nơi khác. Sau một hồi rảo ngựa đi lại, họ Trần bước tới tửu lầu rồi kêu ra vài chum tửu ngồi uống.

Trần Ngọc Phi kêu tên phục vụ lại.

"Dạo này ở Tiên Sơn có chuyện gì mới không huynh đài."

Tên phục vụ đáp.

"Chỉ có chuyện Du Nguyên phái thôi."

"Chuyện Du Nguyên phái là chuyện gì vậy." Họ Trần gặng hỏi.

Thấy gã như không biết chuyện gì, tên phục vụ mới hỏi lại.

"Huynh mới đến đây phải không."

Trần Ngọc Phi gãi đầu.

"Đúng rồi, sao huynh biết."

"Hèn gì huynh không biết chuyện. Vừa rồi, trong một đêm khuya thanh vắng, bọn Phi Sát bang đã kéo đến tàn sát cả Du Nguyên phái. Cảnh tượng nhìn dã man lắm."

"Vậy à, sao ta lại không biết nhỉ."

"Thì huynh mới đến sao biết được."

Thế là cả hai cùng phá lên cười nhưng nhìn mặt họ Trần rất đăm chiêu. Sau khi trả tiền, y quyết định đi tới Du Nguyên phái xem xét thử như thế nào. Thấy không có ai, y phi thân trèo vào. Sau một hồi quan sát, y thấy bên trong chính phòng có người.

Y lặng lẽ tiến tới nghe lén.

"Chuyện càng ngày, càng đi theo chiều hướng khác rồi." Một tên mặc y phục đen viền xanh nói.

"Xem ra Phi Sát bang đã nhúng tay sâu vào chuyện này." Một tên khác mặc y phục trắng đáp lại.

"Nghe tin mật báo, thì An Hải môn đã bị tiêu diệt."

"Đến nước này chỉ còn cách tiêu diệt tận gốc Phi Sát bang thôi." Tên y phục đen nói.

Nghe thế nên tên kia mới cao giọng.

"Ngươi đừng tự cao, Phi Sát bang không phải là đồ tầm thường đâu. Vì sao minh chủ lại chọn Phi Sát bang để vu oan cho họ, ắt phải có nguyên do của nó."

"Ngươi sợ thực lực ta không thể hạ được chúng ư."

Tên y phục đen bĩu môi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!