Trong thành Đại La, một lão nhân đang rảo ngựa tiến về Hồng Khuê Các. Sau khi cất ngựa xong, lão nhân chậm rãi tiến vào. Một nữ nhân đang đứng bên trong nhìn thấy lão nhân liền chạy đến.
"Mời Đào trưởng môn đi theo tiểu nữ."
Tiếng nói nhẹ nhàng đong đưa vang lên.
Đào trưởng môn mỉm cười rồi nối gót theo sau nữ nhân. Được dẫn lên tận lầu ba, Đào trưởng môn vào trong phòng ngồi chờ người mà ông muốn gặp, người của Phi Sát bang.
Một lúc sau, một nam nhân trạc tuổi tứ tuần bước vào. Dáng người của gã thanh mảnh, bước đi thì nhanh nhẹn, trên mặt gã có một vết sẹo lõm vào trong, vết sẹo nằm trên má phải. Gã chắp tay xin phép được ngồi xuống.
"Không biết Đào trưởng môn tới đây có việc gì?"
Gã nam nhân vừa nói, vừa rót trà cho hai người.
"Lâu ngày rồi lão phu mới được gặp lại ngài Ngô Nhật Vinh." Đào trưởng môn vuốt râu.
"Không biết chủ nhân của Sát Hải quân dạo này khỏe không?"
"Tiểu nhân vẫn khỏe, thưa Đào trưởng môn."
"Hôm nay lão phu tới đây nhằm muốn hỏi tình hình mọi việc như thế nào?" Thấy ánh mắt của họ Ngô tỏ vẻ thắc mắc nên Đào trưởng môn nói tiếp.
"Bản phái có định triệt hạ Phục Ma phái không?"
"Theo lệnh của bang chủ thì hiện tại mọi người đang tạm thời án binh. Việc thanh trừng các bang phái đã dừng lại. Bang chủ thừa biết rằng sự việc lần này không chỉ có bọn Phục Ma phái, mà còn có nhiều kẻ khác đứng sau nữa." Ngô Nhật Vinh chậm rãi đáp.
Đào trưởng môn ừm một tiếng.
"Nhắc mới nhớ, bang chủ của ngài hiện đang ở đâu?"
"Hiện tại bang chủ đang cùng mọi người tuần hành khắp nơi. Tất cả mọi thành viên của Phi Sát bang hiện giờ đều được huy động để làm nhiều nhiệm vụ tối mật khác nhau."
Thấy vẻ mặt của Đào trưởng môn có vẻ lo lắng nên Ngô Nhật Vinh mỉm cười.
"Đào trưởng môn nếu muốn gặp bang chủ thì tiểu nhân sẽ cho người thông báo."
Đào trưởng môn vẫy tay từ chối.
"Không, ý lão phu chỉ muốn hỏi thăm tình hình thôi. Bang chủ của ngài đang hành sự, sao có thể bỏ ngang để đi gặp lão phu được."
Đào trưởng môn khẽ cười.
"Sắp tới đại hội võ lâm tổ chức, không biết ngài có nghe ngóng được gì không?"
Họ Ngô ngập ngừng hồi lâu rồi đáp.
"Thật sự mà nói thì hiện giờ Liên Đoàn đã bị xâm nhập từ lâu. Tất cả đều đã thối rửa. Không khéo đại hội là cơ hội để bọn chúng thực hiện mưu đồ của mình."
Đào trưởng môn thể hiện rõ sự ngạc nhiên và lo lắng qua từng ánh mắt.
"Liên Đoàn đã bị xâm nhập ư. Vậy thì chả khác nào chúng ta đang nằm trong rọ."
"Theo như những gì tiểu nhân nghĩ."
Ngài Ngô Nhật Vinh nhìn Đào trưởng môn lo lắng.
"Đào trưởng môn và tệ phái khi đến Đại La tham dự đại hội, thì mọi người nên tá túc tại cơ sở của Phi Sát bang để nhằm đảm bảo an toàn."
"Nếu vậy thì chả khác nào công khai chuyện này cả. Như thế không khéo lại bứt dây động rừng." Đào trưởng môn lắc đầu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!