Tại một quán nhỏ ven đường ở bên ngoài Thuận Thành trấn, Thái Quang Huy đang ngồi uống tửu một mình. Y liên tục rót uống, mặt y đỏ bừng lên, trên bàn là hàng loạt chum tửu trống rỗng.
Thái Quang Huy nghĩ về những chuyện đã qua, nghĩ về phụ thân của y là Thái Quang Bình, nguyên trưởng môn của Thuận Thiên phái. Thái Quang Bình là một trong những người không chỉ được Thuận Thành trấn kính nể, mà cả võ lâm này ai cũng khiêm nhường.
Những việc làm, hành động của họ Thái không chỉ là hiệp nghĩa mà còn thể hiện sự cao cả của sự trung kiên. Cả đời phụ thân y luôn luôn là những tiếng reo hò, ca tụng, thế mà trước lúc lâm chung, phụ thân y đã tiết lộ một bí mật kinh thiên động địa.
Thái Quang Huy không buồn vì những chuyện phụ thân y mắc phải sai sót năm xưa, y buồn vì phụ thân y đã quá tin cẩn vào người huynh đệ của mình, Thái Vương Nhật.
Để rồi giờ đây, khi phụ thân y vừa nhắm mắt thì cũng là lúc tên Thái Vương Nhật trở mặt.
Đúng như lời di nguyện của phụ thân y thì Thái Vương Nhật sẽ phải bổ trợ cho Thái Quang Huy lên làm trưởng môn. Hỗ trợ y trong quá trình nhậm chức, dù sao y vẫn còn quá non trẻ và chưa có kinh nghiệm giang hồ.
Vậy mà vừa mới chôn cất xong phụ thân, tên Thái Vương Nhật đã lên tiếm quyền, đuổi y và các đệ tử, gia quyến trung thành ra khỏi bản phái. Vu oan cho y là kẻ nghịch tử, vì y mà phụ thân của y mới qua đời.
Ngay từ lúc xưa, vốn dĩ y đã được cưng chiều và sống trong nhung lụa. Đúng là y có ham chơi phá phách nhưng y cũng thể hiện mình là một bậc kỳ tài xuất chúng. Chưa được tuổi trăng tròn thì y đã lĩnh hội và thi triển thuần thục bộ kiếm pháp Thuận Thiên kiếm của bản phái.
Chưa kể là y còn được gởi lên Thánh Sơn phái để tu học thêm nội công nhiều năm trời. Ngày mẫu thân y qua đời cũng là ngày y lao vào con đường men tửu và nữ sắc. Đến khi phụ thân y lâm bệnh, y mới sực tỉnh và tu chỉnh lại phong thái của mình.
Dù có hối hận thì cũng đã muộn, y căm phẫn bản thân nên rơi lệ. Mọi công sức của phụ thân y tạo ra đều đã bị cướp mất. Từ khi tên Thái Vương Nhật lên cầm quyền, Thuận Thiên phái vướng vào những chuyện xấu xa, làm ăn với bọn ma đạo và ức hiếp dân chúng.
Tất cả đều đi ngược lại với tôn chỉ của phụ thân, của các bậc tiền nhân lúc trước.
Vốn dĩ với những người thân tín, y có thể quật khởi giành lại chức vị của mình nhưng y không muốn. Nếu như vậy chỉ càng làm thêm tiếng xấu cho bản thân và phụ mẫu của y mà thôi. Mọi người đâu hề biết rằng chính y mới là người thừa vị.
Đang buồn rầu thì bỗng tiếng của một nam nhân vang tới.
"Cho tiểu nhi hỏi, từ đây tới Thuận Thiên phái còn xa không vậy, thưa lão bá?" Nam nhân khẽ nói.
"Thiếu hiệp đi thêm vài dặm nữa là tới Thuận Thành trấn. Thuận Thiên phái nằm ở trong nội thành." Lão bá đáp lại.
Thái Quang Huy quay sang thì thấy người đang hỏi là một nam nhân trẻ tuổi, hắn ta mang y phục đen viền trắng và giắt sau lưng một thanh kiếm. Nhìn thanh kiếm thì Thái Quang Huy liền biết đó là một thanh kiếm quý. Tò mò nên Thái Quang Huy cầm chum tửu đi sang ngồi bên cạnh tên nam nhân.
Y loạng choạng bước qua rồi ngồi rầm xuống ghế.
Thấy họ Thái bước qua, tên nam nhân ngạc nhiên sửng sốt. Lúc họ Thái ngồi xuống làm văng tửu lên tứ tung, tên nam nhân chau mài tỏ vẻ không thích khi thấy y phục mình bị ướt.
"Không biết thiếu hiệp tìm tới Thuận Thiên phái để làm gì?" Thái Quang Huy nói với giọng ngà say.
"Tiểu đệ có một chút chuyện riêng." Nam nhân đáp lại.
"Chuyện gì, có thể cho tại hạ biết được không?" Thấy vẻ mặt ngạc nhiên của gã nam nhân nên họ Thái liền nói tiếp.
"Tại hạ là Thái Quang Huy, hiền tử của Thái Quang Bình. Phụ thân của tại hạ là trưởng môn của Thuận Thiên phái."
"Huynh nói mình là hiền tử của Thái Quang Bình đại hiệp." Gã nam nhân ngạc nhiên.
Thế là từ lúc đó, Thái Quang Huy kể về chuyện của mình. Rồi khi nghe nam nhân đó kể mình là người của Bạch Vân gia trang, muốn tìm phụ thân họ Thái để hỏi chuyện năm xưa. Thái Quang Huy liền kể lại những chuyện mà phụ thân y thuật lại.
Họ Thái đồng ý sẽ giao bản danh sách cho tên nam nhân, đổi lại y phải làm cho họ Thái một số chuyện. Trong đó là chuyện hạ sát tên Thái Vương Nhật, để y lên lại nắm quyền trưởng môn.
Đồng ý lời giao kèo, đổi lại Thái Quang Huy phải làm thêm một chuyện, đó là phải loan tin khắp nơi rằng, kẻ hạ sát đấy tên là Vô Danh công tử.
Chẳng lâu sau, đúng như lời tên Vô Danh công tử nói, Thái Vương Nhật đã bị hạ sát. Đứng trước cổng Thuận Thiên phái thấy tên Vô Danh người đầy máu bước ra, Thái Quang Huy tự nghĩ mọi chuyện đã xong, thù của mình đã được trả, ngày làm rạng rỡ lại Thuận Thiên phái sắp sửa bắt đầu.
"Mọi chuyện đã xong. Nợ đã trả. Thái Quang Huy nhà ngươi và ta xem như đã hết liên quan nhau." Nói xong gã Vô Danh bước đi.
Thái Quang Huy đưa mắt nhìn theo.
"Danh sách vẫn còn dài lắm. Ta và ngươi vẫn chưa hết việc với nhau đâu."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!