Chương 22: Trần Ngọc Phi

Bóng tối đang bắt đầu ngập tràn mọi nơi, màn đêm đang phủ xuống cả đất trời. Đâu đó tại một khu rừng, một nam nhân đang miệt mài luyện kiếm. Những giọt mồ hồi đầm đìa thấm ướt hết cả y phục.

Bất ngờ ánh mắt y liếc ngược ra sau, cảm thấy tiếng động lạ sau lưng mình, y bất ngờ thu kiếm rồi quay lại nhìn.

"Lão già, sao lão lại ra đây," Trần Ngọc Phi nhìn Lý tiên sinh.

"Lão không bị sao chứ."

"Xém chút nữa thì lão phu về chầu trời rồi." Lý tiên sinh giả vờ kinh hãi rồi nói tiếp.

"Tiểu tử ngươi phải cẩn thận trong quá trình luyện kiếm chứ."

"Lão làm như kiếm ta dài cả chục thước ấy."

Họ Trần bĩu môi.

Rồi hai người bắt đầu đi về lại ngôi nhà kho chứa củi hôm bữa. Sau khi tắm xong, Trần Ngọc Phi thay một bộ y phục mới rồi sau đó đi ra cây bồ đề, nơi Lý tiên sinh đang ngồi.

Trần Ngọc Phi châm thêm củi vào ngọn lửa đang cháy.

"Mọi chuyện sao rồi lão già, đã có tin tức gì mới chưa."

Lý tiên sinh vuốt râu.

"Theo như người Tiên Tử phái thám thính được thì Thần Vương phái đã được cứu. Linh Vương phái và Quan Yên phái đứng sau cuộc thanh trừng này, họ đã bị Phi Sát bang triệt tiêu cả rồi. Mọi chuyện hình như đã kết thúc."

"Vậy còn Đỗ huynh và Đinh huynh thì sao."

Trần Ngọc Phi nhìn ngọn lửa với vẻ mặt u sầu.

"Đinh huynh mà ngươi nói, có phải là Đinh Nguyệt Hàn không."

"Đúng rồi. Chả phải ta đã nói cho lão nhiều lần trước rồi ư." Họ Trần đáp nhanh.

"Tiểu tử họ Đinh đó đang ở Thần Vương phái với Trương trưởng môn. Còn Đỗ gì đó thì ta không nghe được tin tức gì hết."

Trần Ngọc Phi đứng dậy rồi tới ngồi bên cạnh Lý tiên sinh. Uống xong ngụm trà, họ Trần ngước mặt lên trời.

"Vậy là Thần Vương phái được cứu rồi. Đinh huynh đã an toàn. Còn Đỗ huynh thì không biết có sao không…"

Chưa kịp đợi y nói dứt thì Lý tiên sinh đã chem lời vào.

"Ngươi luyện Bích Phong kiếm đến đâu rồi."

"Mới ở sơ cấp, lúc nãy khi luyện chiêu thức thứ ba, thì ta vẫn cảm thấy cái gì đó nghẹn lại. Chưa được thuần thục cho lắm."

"Khi đang thi triển mà nhà người không nhiếp tâm, thì nghẽn lại là chuyện đương nhiên. Bộ nhà ngươi lại tưởng nhớ đến Lê cô nương ư."

Trần Ngọc Phi liếc mắt nhìn qua Lý tiên sinh rồi lại nhìn lên trời thở dài. Trăng hôm nay sáng quá, những ngôi sao bên cạnh nhìn rất lấp lánh, họ Trần nghĩ bụng.

Quan cảnh lúc này đã chìm vào đêm nên mọi vật rất yên tĩnh. Ngồi bên cạnh đốm lửa hồng, với vầng trăng tỏa sáng cùng các ngôi sao, nhâm nhi vài tách trà cùng sư phụ, hình như Trần Ngọc Phi cảm thấy khoan khoái trong lòng.

Rồi đột nhiên họ Trần chau mày quay sang Lý tiên sinh quát lớn.

"Lão nói ta chỉ cần nhiếp tâm vài khắc là sẽ thi triển Bích Phong kiếm thuần thục. Giờ mấy ngày rồi mà ta còn chưa nắm vững được sơ bộ. Biết đến bao giờ ta mới đi tìm được hai người họ."

Lý tiên sinh ngạc nhiên.

"Chả phải ta nói mọi chuyện đã kết thúc rồi sao. Ngươi cứ yên tâm ở đây tập luyện. Nôn nóng đi tìm họ để làm gì."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!