Chương 11: Đinh Nguyệt Hàn

Nói đến Đinh Nguyệt Hàn, sau khi Đỗ Bá Phương té ngựa sang hướng khác, thì y tiếp tục phi ngựa tiến thẳng tới nhằm thoát khỏi sự truy sát của bọn áo đen.

Từ đây lên Y Sơn còn rất là xa.

Cũng là ngựa, mà sao ngựa họ lại chạy nhanh, còn ngựa ta thì lại như thế này. Có khi nào Trần huynh mua ngựa rẻ tiền không ta, họ Đinh nghĩ ngợi.

Biết rằng cứ tiếp tục thì không thể chạy thoát nên họ Đinh bèn đổi kế hoạch. Thay vì chạy thẳng lên Hùng Sư đường thì y ghé ngang qua thành Lâm Trì trước. Mặc dù đường xa hơn nhưng cơ hội thoát thân lại cao hơn.

Nghĩ vậy nên khi phi tới đoạn rẽ, nơi các biển báo chỉ đường bằng gỗ được đặt ở giữa đường, y té ngựa qua bên trái. Đám áo đen vẫn đuổi theo phía sau y. Trời bắt đầu chuyển sáng, y tháo bỏ bịt mặt vứt bên đường rồi tiếp tục quất ngựa phi nhanh về trước.

Bỗng trước mặt có đoàn người, thoáng nhìn y nghĩ rằng là đoàn bảo tiêu. Cố gắng nhìn cờ hiệu nhưng tối quá nên không thấy, gặng nhìn mãi thì y mới thấy được ba chữ.

Lâm Trì Quân.

Họ Đinh thì thầm.

Là quan binh của thành Lâm Trì. Mà sao họ lại di chuyển giữa trời tối như thế này, Đinh Nguyệt Hàn nghĩ.

Các người là ai.

Đinh Nguyệt Hàn bỗng hét lớn.

Cả đám quan binh liền tuốt gươm quay lại thì thấy Đinh Nguyệt Hàn phi nhanh qua. Cả đám bất ngờ nhìn nhau không biết chuyện gì đang xảy ra thì lại thấy đám áo đen khác phi ngựa tới.

Hy vọng họ sẽ cầm chân đám áo đen được một chút, họ Đinh nghĩ bụng.

Quay lại nhìn không thấy ai đuổi theo, họ Đinh nghĩ đám áo đen chắc đã bị cầm chân tại đó. Y thúc ngựa phi nhanh tới thành Lâm Trì kẻo bọn chúng lại đuổi theo.

Một lúc sau, trời mờ sáng cũng là lúc y đã tới nơi. Thành Lâm Trì nằm gần đoạn sông nhỏ tên là Đảo Giang. Nơi đây trước kia là một cánh rừng dài nằm bên cạnh một con sông lớn. Tuy nhiên sau đó mạch sông chuyển hướng nên con sông lớn bị thu nhỏ lại, do vậy mới có tên là Đảo Giang.

Vùng đất được nới rộng ra do con sông thu hẹp lại nên người ta mới xây lên một ấp nhỏ bên bờ, với mục đích để khai thác gỗ và lâm sản. Tuy nhiên ngày càng tụ hợp được nhiều bản làng thì nạn cướp xảy ra nhiều hơn.

Do vậy triều đình mới cất công nới rộng vùng sinh sống này ra, xây lên những bức tường thành xung quanh để bảo vệ. Quy tụ lại nhiều dân sinh hơn, quan binh trấn giữ cũng được thành lập và huy động tới. Chẳng mấy chốc thành Lâm Trì được hình thành.

Nơi đây ngoài những đặc sản làm từ gỗ, thì còn có các lâm sản đặc trưng như áo da thú, trang sức làm từ động vật. Đặc biệt là các vật liệu vũ khí được chế tác từ gỗ, nổi tiếng nhất là tên và cung nỏ.

Đinh Nguyệt Hàn vào thành xong, y liền nhanh chóng đi mua một con ngựa khác để tức tốc lên đường.

Không biết Trần huynh với Đỗ huynh như thế nào rồi nhỉ, Đinh Nguyệt Hàn nghĩ thầm.

Sau khi lựa được một con nâu mã có vẻ khỏe. Y quyết định đổi hướng vào tửu lầu Nguyễn Gia trước mặt để xem xét tình hình ra sao rồi đi tiếp.

Biết đâu ta lại nghe ngóng được gì thì sao, họ Đinh nghĩ.

Cất ngựa xong, y vào tửu lầu, đảo mắt nhìn quanh, y quyết định lên lầu hai ngồi.

Trên này quan sát động tĩnh là rõ nhất, y nói thầm trong đầu.

"Không biết vị huynh đài đây dùng gì nhỉ." Tên phục vụ đi tới hỏi.

Cảm thấy đói bụng sau chặng đường gian khổ.

"Cho tại hạ vài cái bánh bao và một ấm trà ngon."

Tên phục vụ nhanh nhảu đáp lại. Có ngay.

Gã phục vụ bưng đồ lên xong, Đinh Nguyệt Hàn chưa kịp hỏi gì thì gã đã nhanh miệng.

"Không biết huynh đài đây định đi đâu vậy."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!