Cơm nhà nấu vĩnh viễn là ngon nhất, giường nhà mình cũng vĩnh viễn ngủ thoải mái nhất. Triển Hành bước vào nhà, bắt đầu tưởng tượng miên man.
Thật nhiều năm sau, cậu cưới vợ, sinh con, vào một mùa thu, lúc tổng vệ sinh vợ cậu nhặt ra một khung hình đựng trong hộp giấy, trên đó là bức ảnh chụp Lâm Cảnh Phong và Triển Hành trong mộ huyệt.
Đây là ai?
Triển Hành đáp lấy lệ:
"Bằng hữu quen ở Trung Quốc lúc bỏ nhà đi bụi hồi nhỏ thôi. Đừng nhìn nữa, chẳng qua chỉ là một đoạn hồi ức"
—
Lục Diêu nằm ườn trong phòng khách gọi điện thoại, cô đảo đảo tròng mắt:
"Về rồi à~. Sao miệng méo xẹo thế kia? Ai ăn hiếp anh hả~?" Xong định qua chào đón.
Ý thức của Triển Hành bị kéo về hiện thực, cậu lên lầu nghỉ ngơi, tắm rửa thay y phục:
"Lisa đâu, em không có để cô bé chết chứ?"
Lục Diêu:
"Cuối cùng ông nội cũng đã thương lượng xong với nhà trường rồi, còn anh thì sao, lần này đi chơi thế nào?"
Triển Hành ỉu xìu:
"Phỏng chừng qua một thời gian nữa phải về lại Trung Quốc" Đoạn không lên tiếng nữa.
Sau khi về nhà hết thảy đều vẫn như cũ, Lục Thiếu Dung và Triển Dương chẳng hỏi gì cả, giống như mấy lúc nghỉ phép hay về nhà vậy thôi.
Cơm chiều xong, người giúp việc dọn bàn, bưng một bộ trà cụ lên, Triển Hành biết lão cha mình sắp vặn hỏi rồi.
Lục Thiếu Dung ở phòng khách lên mạng, Lục Diêu đã về phòng, chỉ còn lại hai cha con Triển Dương và Triển Hành ngồi ở hai bên bàn cơm.
Triển Dương hít sâu vào một hơi, chậm rãi nói:
"Tiểu Tiện, rốt cuộc cũng có thể mặt đối mặt nói chuyện với con rồi"
Triển Hành gục lên bàn, không lên tiếng.
Triển Dương châm một chung trà đạo, dùng ba ngón tay bưng đặt xuống trước mặt Triển Hành, Triển Hành đưa đầu ngón tay gõ gõ bàn cơm, ý bảo cảm ơn.
Làm sao vậy?
Triển Dương dựa vào lưng ghế:
"Lần này đi Trung Quốc có thu hoạch gì không?"
Triển Hành tiêu cực chống đối: Không có_____
Triển Dương:
"Thằng bé họ Lâm kia đâu? Rõ ràng cha đã yêu cầu cậu hai con mua luôn cho nó một tấm vé máy bay mà, tại sao nó không về chung với con, ưm hửm?"
Triển Hành:
"Con có biết đâu, cậu hai cưỡng ép trói con về đó. Chẳng biết tại sao lại bỏ rơi anh ấy"
Triển Dương lý giải gật đầu:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!