Cũng trong một giây đó:
Hoàng Tiêu đi tới trước hố.
Đường Du thở phào nhẹ nhõm, đón lấy vòng kim loại.
Lâm Cảnh Phong từ sau quan tài nhảy lên.
Đoàng đoàng đoàng đoàng!
Bốn tiếng súng vang dội, vóc dáng thon dài của Lâm Cảnh Phong vút qua cự ly hai mét, mỗi tay y cầm một khẩu Desert Eagle bóp cò bốn lần liên tiếp giữa không trung.
Thu súng, tiêu sái tiếp đất, trốn ra sau một chiếc quan tài khác.
Trong tích tắc đó, cả thạch thất đại loạn.
Tiếng súng dứt, âm thanh la hét trỗi dậy, mỗi viên đạn đều bắn hết sức chuẩn xác vào cổ tay của từng tên trộm mộ!
Hoàng Tiêu lập tức rút súng, trong chớp mắt Lâm Cảnh Phong đã loại bỏ sức chiến đấu của bốn tên trộm mộ, tiếng súng nổ đì đoàng, đạn bay ngang bay dọc xẹt vào vách động tóe lửa, Lâm Cảnh Phong ẩn náu sau quan tài, hơi suy tính, nghe ngóng vị trí của đám trộm mộ đang tuần tra xung quanh, tiếp đó lại nhảy ra khỏi chỗ che chắn.
Hoàng Tiêu quát lớn: Bên đó! Kế tiếp chẳng chút lưu tình nổ súng.
Nhưng động tác của Lâm Cảnh Phong còn nhanh hơn cả gã, hai tay y giao nhau, một chân chống lên quan tài xoay người một vòng, lập tức có thêm sáu người trúng đạn!
Tuyệt vời!
Nón xanh đứng một bên quan sát không khỏi reo hò trong lòng.
Hoàng Tiêu lập tức trốn ra sau quan tài khổng lồ, lại nổ thêm mấy phát súng, Lâm Cảnh Phong đạp mạnh một chân lên ván hòm, miếng gỗ dầy dựng thẳng lên, che chắn ba phát đạn, kế tiếp y nghiêng người đạp một cú, mượn nắp hòm che chở nhảy ra sau quan tài khổng lồ, nhìn cũng chẳng buồn nhìn, y vung tay đè mạnh họng súng vào vai Hoàng Tiêu, bắn đoàng.
Hoàng Tiêu lập tức đau đớn rống to, cánh tay phún máu ào ạt, ngất xỉu.
Xung quanh lặng ngắt như tờ, thủ hạ Hoàng Tiêu nằm lăn lộn rên rỉ khắp nơi trên mặt đất.
Lâm Cảnh Phong nhìn quét qua bốn phía, không còn ai bên cạnh nữa, y phi thân nhảy tới bên hố, nhìn đồng hồ.
Mau lên đây!
Lâm Cảnh Phong cau mày nói:
"Trương Huy? Sao anh cũng xuống đó rồi?"
Ba người dưới đáy hố ngẩng đầu lên, Đường Du nói:
"Bom đã bị bọn tôi gỡ rồi, không sao nữa"
Lâm Cảnh Phong liếc nhìn một cái, thấy bom hẹn giờ bị ném bên cạnh hố, không còn động tĩnh gì nữa, y bèn thay đổi chủ ý:
"Vậy thì tốt, các cậu cứ ở dưới, khoan ra ngoài"
Lâm Cảnh Phong nhìn khắp bốn phía, bắt đầu vạch kế hoạch khác.
Hoàng Tiêu đã sa lưới, tiếp theo nên tới lượt Cừu Nguyệt rồi.
Lâm Cảnh Phong lấy máy bộ đàm ra, bảo:
"Mới nãy có người ra ngoài à?"
Giọng nhai đồ ăn của Hoắc Hổ truyền tới:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!