Thượng Hải, dinh thự Lam.
Người đàn bà khom mình nói:
"Sư phụ, lần này trừ nhân mã do lão Tam và tiểu Song dắt đi, còn có một nhóm người khác"
Người đàn bà đặt chồng tư liệu trước mặt ông Lam, ông Lam thuận tay lật lật:
"Đại học nhân văn, học viện lịch sử, tên viện trưởng này ta từng nghe nhắc tới rồi, đều là mọt sách cả. Tra chưa?"
Người đàn bà nói:
"Tra rồi, thằng nhóc trên bức ảnh trong ví tiền của lão Tam cũng có theo nữa"
Ông Lam cau mày, lật tới tư liệu của Triển Hành, nhìn thoáng qua rồi đặt sang một bên.
Người này là ai? Ông Lam nheo mắt.
Tờ tư liệu cuối cùng in thông tin của một tráng hán, tên là:
"Hoắc Hổ, tuổi tác không rõ"
Người đàn bà nói:
"Nghe bảo là đồ đệ của lão Hoắc ở Sơn Đông"
Ông Lam nói:
"Điện thoại hỏi thử, đừng hỏi lão Hoắc, hỏi người bên cạnh"
Người đàn bà quay lưng rời đi, ông Lam chống gậy đăm chiêu suy nghĩ, lát sau người đàn bà trở về, nhỏ nhẹ nói:
"Sư phụ, người của họ bảo rằng, tên Hoắc Hổ này mới tới Thanh Đảo vào mấy ngày trước, từ đó tới giờ chưa từng xuất hiện trong môn phái lần nào"
Ông Lam trầm ngâm chốc lát rồi chậm rãi gật đầu, người đàn bà bổ sung thêm:
"Người này giống như từ trên trời rơi xuống vậy, lão Hoắc và hắn đóng cửa nói chuyện cả ngày trời, sau khi ra ngoài, nghe nói đã làm cho hắn không ít chứng kiện, còn gọi điện thoại cho đại học nhân văn nữa"
Ông Lam chậm rãi nói:
"Việc này thật kỳ lạ. Mang tư liệu phát cho lão Tam một bản, nhắc nhở nó, cần phải coi chừng người này"
Thành Nhật Quang, Lhasa.
Wow_____ Triển Hành cất tiếng la to.
Trời đông giá rét, hơi thở ra gần như đông thành sương, Triển Hành vừa xuống phi cơ liền choáng đầu hoa mắt, các học sinh đã có người lấy bình dưỡng khí ra bắt đầu hô hấp.
Hoắc Hổ mặt không chút biểu cảm, bóc giấy gói kẹo ra, cầm một đống khô bò nhét mãnh liệt vào miệng, mỹ mãn nhai:
"Ưm, đừng nói nhiều nữa, nơi này nói chuyện dễ choáng lắm, bị phản ứng cao nguyên"
Lý viện trưởng tập hợp đội ngũ, Hoắc Hổ tự giác vác balo của Triển Hành, hai người không vào chung đoàn mà đứng sang một bên.
Triển Hành đè nén hưng phấn không ngừng, nhỏ giọng hỏi:
"Anh từng tới đây rồi à? Không phải chúng ta còn cần mời một hướng dẫn du lịch địa phương sao? Nghe nói đàn ông Tây Tạng đều…Ờ…Nữ sinh Tây Tạng không tệ?"
Triển Hành suýt nữa nói lộ ra, lại bíu vai Hoắc Hổ, trước giờ đã quen thói nhảy lên trên, Hoắc Hổ nhân cao mã đại, bị Triển Hành cưỡi trên lưng, tùy ý đi lại khắp nơi, nói:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!