Trạm xe lửa Bắc Kinh:
Một người đứng trước lối ra, tây trang thẳng thớm, tai trái đeo một cái khuyên kim cương, phía sau có bốn tên vệ sĩ mặc đồ tây đen, đeo kính mát đi theo.
Triển Hành lập tức gào khóc:
"Cậu hai ô ô ô oa oa oa_____"
Tôn Lượng:
"Tiểu Tiện ô ô ô oa oa oa_____"
Hai cậu cháu cửu biệt trùng phùng, điều chỉnh tư thế cánh tay, mặt áp mặt ôm lấy nhau, Triển Hành ngửi thấy mùi nước hoa nhàn nhạt trên vai Tôn Lượng, lập tức cứng lên.
Tôn Lượng ô oa xong bèn tát vào đầu Triển Hành một phát:
"Giờ mới chịu tới tìm lão tử"
Triển Hành hắc hắc hắc, theo Tôn Lượng lên xe, về nhà, ăn tiệc, làm cậu ấm.
Thượng Hải, dinh thự Lam.
Tại một cái bàn dài, mỗi đầu có một người ngồi.
Một đầu là lão già mặc Đường trang, lão già tóc bạc trắng đến sáng loáng, dùng sáp vuốt ngược ra sau đầu, để chòm râu dê, lông mày và chòm râu đều trắng tuyết.
Lão già được bảo dưỡng rất tốt, mặt mày hồng hào, hai tay chống gậy gỗ đặt giữa hai chân, trên ngón cái đeo một chiếc ngọc ban chỉ.
Chiếc ngọc ban chỉ đó Lâm Cảnh Phong nhận ra được, nó là vật Càn Long từng đeo.
Lão già nọ Lâm Cảnh Phong cũng nhận ra, tên Lam Đàm, người trong nghề gọi là ông Lam.
Lâm Cảnh Phong bị trói vào đầu kia của chiếc bàn dài, biết lần này có tiệc lớn ăn rồi_____một bữa tiệc cực hình.
Lâm Cảnh Phong nhìn chằm chằm vào lão già ở cuối bàn, lạnh lùng nói: Sư phụ
Lam Đàm đặt lọ thuốc hít lên bàn:
"Không dám nhận, nghe nói, trong nghề Lâm tam gia đã tạo dựng được tiếng tăm rất to lớn!"
Lâm Cảnh Phong:
"Đều do sư phụ dạy dỗ"
Lam Đàm như có điều suy nghĩ, nhìn Lâm Cảnh Phong một hồi, hai tên thủ hạ đeo kính râm đem tài vật tùy thân của Lâm Cảnh Phong đặt lên bàn.
Ví tiền, trọn bộ công cụ đạo mộ, điện thoại, giấy bom, một miếng ngọc bội hình tròn.
Lam Đàm hỏi: Lão Tam, vật đâu?
Lâm Cảnh Phong:
"Đồ nhi không hiểu sư phụ đang nói gì, tập thơ Thương Ương Gia Thố hả? Sư phụ thích xem à?"
Lam Đàm bật cười, một người phụ nữ bên trái sau lưng nhẹ nhàng nói:
"Nhiệm vụ sư phụ giao cho vợ của lão Nhị, tìm mảnh xương Phật ngàn năm trong ngôi cổ mộ Giao Châu, lão Tam tìm thấy chưa?"
Lam Đàm nhặt bạch ngọc long văn bội lên, hướng về phía ánh đèn xem xét, thuận tay ném trở về bàn, gây nên một tiếng vang trầm đục.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!