Sáng sớm, Dung Yên chẳng muốn chơi trò đoán đố với cô em gái cùng cha khác mẹ
- Dung Khuynh Thành.
Cô liếc nhìn ánh mắt lạnh lùng của Giang Ngự Hàn, chỉ mỉm cười nhàn nhạt không nói gì.
Giang Ngự Hàn vẫn mơ màng, khó ngủ như trước. Quan trọng là tối qua, cô không hề biết mình đã ôm người ta ngủ từ lúc nào.
Không biết điều này có làm ảnh hưởng đến chất lượng giấc ngủ của Giang Ngự Hàn hay không.
"Chị, chị có đang nghe em nói không đó?"
Dung Yên trả lời một cách lạnh nhạt:
"Có, nhưng chị đoán không ra em đang ở đâu."
Em ở bệnh viện.
Dung Khuynh Thành vẫn cố tình úp mở, như đang chờ đợi sự tò mò.
Dung Yên bất đắc dĩ phải phối hợp:
Em bị bệnh à?
"Không phải em, mà là chị hai. Chị ấy bị bệnh... đúng là không tiện nói ra."
Dung Yên khẽ nhíu mày:
"Vậy em nhắn tin nói chị biết là được."
Đầu dây bên kia, Dung Khuynh Thành lập tức đảo mắt, cảm thấy Dung Yên không chỉ vô dụng mà còn chẳng biết điều, làm giảm hiệu quả chia sẻ niềm vui của cô ấy.
"Chị, chị hai tối qua ở cùng với Giang Ngự Bạch, đến nỗi làm cơ thể bị thương, phải nhập viện. Chị mau đến bệnh viện xem thử đi."
Cuối cùng Dung Yên cũng hiểu.
Hóa ra, Dung Khuynh Thành gọi cô từ sớm chỉ để chia sẻ niềm vui này, muốn cô cùng hả hê với mình.
Mặc dù Dung Khuynh Thành và Dung Nhung là chị em ruột cùng cha cùng mẹ nhưng mối quan hệ giữa họ chẳng khác gì nhựa tái chế, rất dễ vỡ.
Hình ảnh Giang Ngự Bạch tát Dung Nhung hiện lên trong đầu Dung Yên.
Chậc! Đúng là người đàn ông thô lỗ, chẳng trách lại làm Dung Nhung đến mức phải nhập viện.
Nhưng Dung Yên không rảnh rỗi đến mức đi bệnh viện để hả hê như Dung Khuynh Thành. Cô còn nhiều việc quan trọng hơn.
"Xin lỗi, chị rất bận."
Cô không cho Dung Khuynh Thành cơ hội nói thêm, lập tức cúp máy.
Đặt điện thoại lên bàn, Dung Yên cúi đầu nhìn Giang Ngự Hàn.
So với Giang Ngự Bạch, ít ra Giang Ngự Hàn vẫn còn dịu dàng.
Dung Yên vội lắc đầu, cô sao có thể đem Giang Ngự Hàn ra so với những thứ tồi tệ nhất chứ? Phải so với điều tốt nhất mới đúng.
Nhưng điều tốt nhất là gì, cô cũng không rõ.
Có lẽ vì Dung Khuynh Thành quá phấn khích nên giọng nói hơi lớn khiến Giang Ngự Hàn nghe thấy khá rõ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!