Chương 12: Kỷ niệm một năm ngày cưới

Đánh giá: 9 / 1 lượt

Dung Yên đỏ mặt xấu hổ, vậy mà Giang Ngự Hàn thật sự chỉ đang giúp cô tắm rửa, mà còn rất nghiêm túc.

Sau khi giúp cô mặc xong đồ ngủ, anh bế cô ra khỏi phòng tắm.

Đặt cô nằm ngay ngắn trên giường, anh còn cẩn thận đắp chăn cho cô.

Dung Yên mơ màng nhìn lên trần nhà, không dám tin đây là Giang Ngự Hàn mà cô từng quen biết.

Rất nhanh, Giang Ngự Hàn đã tắm xong và trở lại phòng. Anh mặc một bộ đồ màu xanh lam thoải mái.

Dung Yên không quên rằng, trước đây, Giang Thiếu hoặc là chỉ quấn một chiếc khăn tắm, hoặc thậm chí chẳng mặc gì khi ở trong phòng.

Không vào thư phòng làm việc, anh ngồi xuống bên cạnh cô, cầm lấy cuốn sách mà cô chưa đọc xong.

Cô có để sẵn dấu sách bên trong, anh lật đến đúng trang cô đang đọc và khẽ nhíu mày.

"Mình đổi quyển khác có được không?"

Dung Yên bật cười thành tiếng. Trước khi ngủ, cô thích đọc tiểu thuyết ngôn tình.

Mà cuốn sách anh đang cầm chính là loại

"tiểu thuyết phu nhân nhỏ mang bầu bỏ trốn, tổng tài đuổi theo không ngừng."

Không thể để Giang Thiếu học được quá nhiều.

Dung Yên nhanh chóng đổi sang một tập thơ văn, thay thế cuốn sách trong tay anh.

Nhìn vào khuôn mặt đẹp đến mê người của Giang Thiếu, lắng nghe giọng nói trầm ấm dễ chịu của anh. Chẳng mấy chốc, Dung Yên đã ngủ say.

Không gặp ác mộng, cô ngủ liền một mạch đến tận 9 giờ sáng hôm sau.

Nhìn thấy anh ngồi trên sofa, Dung Yên ngơ ngác hỏi:

"Sao anh còn chưa đi làm?"

"Hôm nay anh không đến công ty, em có thể ngủ thêm một chút nữa."

Đã 9 giờ rồi, hơn nữa tổng giám đốc Giang không đi làm, Dung Yên không dám ngủ thêm nữa.

Nhưng khi cô vừa đặt chân xuống đất, còn chưa kịp đứng dậy, anh đã đến trước mặt, bế cô lên.

Đến khi cô kịp định thần lại, cô đã ở trong phòng tắm, ngồi trên chiếc ghế bên cạnh bồn rửa mặt.

Nhìn bàn chải đã được chuẩn bị sẵn kem đánh răng, cốc nước đã được đổ đầy, cùng chiếc khăn mặt trên tay anh. Dung Yên cảm thấy như mình đang mang thai thái tử.

Gãi gãi đầu, Dung Yên đỏ mặt nói:

"Không cần phải thế đâu, em chỉ mang thai, chứ có phải tàn phế đâu."

Giang Ngự Hàn: ...

Sau khi đánh răng rửa mặt xong, Dung Yên cảm thấy áp lực vô cùng lớn.

Có lẽ vì A Chỉ không sinh con cho anh nên Giang Ngự Hàn mới trân trọng đứa trẻ trong bụng cô đến vậy.

Mọi sự từ chối đều vô ích.

Anh giúp cô thay đồ, thậm chí còn đeo cho cô một chiếc bịt mắt.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!