Ban mai, là khởi đầu của một vòng tuần hoàn mới, đối với chim chóc, ban mai là thời điểm chúng rời khỏi ổ líu lo ca hát, ban mai của gà, bắt đầu khi chúng cất tiếng gáy đầu tiên, ban mai của dơi bắt đầu khi mặt trời lặn v.v.
Về phần con người, ban mai là lúc bắt đầu một ngày lao động, học tập, sáng tạo, giãy dụa, tận hưởng. Ban mai đem lại muôn vàn cảm hứng, là cội nguồn của thiên đại thi ca.
Có một số người, vì lý do nào đó, có thể là vì đang yêu, có thể là bận chạy bo, có thể là bận phá trụ v.v. ban mai thường bắt đầu lúc một đến hai giờ chiều.
Hôm nay ban mai của đa phần quân Nam Xương chính là cuối giờ ngọ (gần 1h chiều).
Ngồi im một chỗ lâu trong mùa hè vốn là cực hình, ở Hải Tây lại càng như vậy. Nhưng Lê Ý đã ngồi trên ghế xếp từ sáng tới trưa vẫn chưa đứng dậy.
Nó nhìn chằm chặp vào cái xác của Bạc Thường chống kiếm quỳ trên mặt đất, xung quanh là la liệt hơn sáu mươi cái xác khác, tất cả v·ết t·hương đều ở phía trước, không ai quay đầu bỏ chạy.
Trung trinh, nghĩa khí, mị lực cá nhân.
Nó khiến một người thề sống c·hết vì người khác. Những thứ đó vừa mỹ lệ vừa chua xót đến lạ.
Người sống ở nhân gian càng nhẵn nhụi, càng lõi đời càng biết những thứ như bào ngư vi cá, xét riêng về hương vị cũng chưa hẳn xứng đáng với cái giá của chúng. Ăn ngon là một chuyện, thứ chân chính khiến chúng quý giá, được tôn lên hàng chí thượng trong ẩm thực là vì khan hiếm.
Người cũng vậy, loại người có loại hào quang kia sống thì oanh liệt, c·hết thì hiên ngang làm cho người đời hướng tới.
Đành rằng như vậy nhưng mấy ai sống được như thế, vì loại người này như ngôi sao băng, chỉ lóe lên trên bầu trời rồi vụt tắt.
"Sao băng cỡ đại như sao băng rơi xuống Chelyabinsk cũng không sáng lâu hơn là bao, chẳng qua nghe đồn là phạm vi ảnh hưởng rất lớn".
Lê Khôi cười nhạt đứng sau thằng con đang đần người nhìn Bạc Thường, cho là nó đang hâm mộ Bạc Thường. Tên này tuy cũng tính là một nhân vật nhưng làm mấy chuyện chỉ bọn đầu đất mới làm. Một thân một mình thì cũng thôi, đàng này đầu bị lừa đá, mang nhà mang Mường đi làm trò t·ự s·át mạn tính.
Cha con lão là cột chống của cả gia tộc, làm sao có thể sống tùy ý như thế, đôi khi, làm kẻ hèn nhát mưu cầu giữ mạng còn cần dũng khí gấp vạn lần cái gọi là anh hùng tuẫn thân vì nghĩa. Lão vỗ đầu nó đau điếng, lải nhải.
- Chuyện này chỉ nghĩ trong đầu một chút là được, tuyệt không thể để mình lấn sâu vào. Đám du thủ du thực đầu đường xó chợ có thể làm thế, kẻ cùng đường mạt lộ có thể làm thế. Chúng ta ở cương vị này thì không.
Trên có Hoàng Triều họ Lê cần chúng ta cúc cung tận tụy tới c·hết, dưới có con đỏ cần chúng ta nuôi nấng chăm lo, muốn không tiếc thân vì nghĩa, khoái ý ân cừu thì đợi kiếp sau.
Lê Ý xoa xoa đầu.
- Bố, không đến mức như thế, chỉ là cảm khái trên đời có những người là đối thủ của ta nhưng còn đáng tin, đáng quý hơn nhiều kẻ cùng chung hoạn nạn từng thề sống c·hết có nhau.
Nghe con trai nói vậy, Lê Khôi cũng ra vẻ hồi ức.
Năm đó, quân Lam Sơn bị vây trên núi Chí Linh mấy tháng trời, đào măng rừng, hái rau rừng, sau g·iết cả voi ngựa mà ăn.
Hắn cùng vài tên tướng lãnh bụng đói kêu òng ọc, nằm trong lều mơ mộng khi đại sự đã thành, bọn ta thành công thần khai quốc cả rồi, ngày ngày ăn bữa no, cùng đổ xúc xắc, cùng đi chơi gái, sống quây quần bên nhau như thế đến khi xuống huyệt mộ phải chôn gần nhau.
"Hà hà ... châm chọc thật, ngày thằng Long băng, lại có gia thần của hai đứa bọn bây lởn vởn quanh vườn vải."
Lê Khôi cười nhạt, mắt ánh lên một tia nguy hiểm rồi rất nhanh thu liễm lại, phất phất tay coi như là chuyện không đáng kể. Ngồi xuống ghế xếp, lão đổi chủ đề.
- Thống kê đầy đủ chưa ?
- Giặc c·hết một trăm hai mươi tám người, ta có mười ba n·gười c·hết, mười chín người b·ị t·hương.
Lê Khôi nhíu mày.
- Thiệt hại nhiều như thế ? Lý do là gì, mấy năm trước đánh Cầm Cương tỉ lệ thiệt hại cũng không cao như thế này.
- Hai phần ba thiệt hại do đợt xung kích cuối, bọn chúng tựa như một bầy chó điên, không ai thiết sống. Quân ta không phản ứng kịp ... haiz!
Lão ngả lưng dựa vào gốc cây.
- Được rồi, hiệu quả xối rượu tẩy trùng cùng khâu v·ết t·hương thế nào ?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!