[Huýttt...]
Bạc Thường đột nhiên nghe thấy tiếng huýt sáo rất dài ở hai quả đồi phía nam và bắc Chiềng Mai, hắn nheo mắt nhìn về phía tiếng huýt sáo, đột nhiên đồng tử co rụt lại.
Từ hai bên sườn đồi nổi lên hơn trăm đốm lửa, {huýtt...} theo tiếng huýt gió thứ hai hơn trăm ngọn hỏa tiễn như sao sa bay đầy trời rồi rơi vào Chiềng Mai.
Hơn một tháng trời không có mưa, lại bị gió lào khô thổi khiến mấy chục nóc nhà ngay lập tức bắt lửa.
[Huýttt....] lại một tiếng huýt gió nữa đem theo hơn trăm ngọn hỏa tiễn rơi xuống các nóc nhà của Chiềng Mai. Hắn biết tướng lãnh bên kia tuyệt không có ý định chỉ g·iết vài người cho hả giận.
Tên kia muốn g·iết hết.
[Huýttt...] ... [Huýttt...] ...
Những cơn gió mùa hè mát mẻ giờ đây lại là đồng phạm cho những loạt hỏa tiễn bắn vào Chiềng Mai. Lửa mượn thế gió, gió dựa hơi lửa lan từ nhà này sang nhà khác không tài nào khống chế nổi.
Bạc Thường liếc nhìn tâm huyết bốn năm trời của mình trôi theo luồng lửa. Tâm trạng không khỏi có chút bạo ngược nhìn về phía quân Việt nhưng rất nhanh lại trở lại lạnh nhạt mà kiên định.....
Nhìn những đám lửa bùng cháy mãnh liệt lan từ nhà này sang nhà khác, Lê Ý quay sang Lê Khôi.
- Bố, bây giờ tung quân vào đánh có quá nguy hiểm không?
- Phải đánh, quân ta đã hành quân từ đêm qua đến giờ. Nếu để quân lính tới cơn buồn ngủ thì trận này không sao đánh nổi nữa.
Lê Ý phẩy tay, toàn bộ sáu ngũ bộ binh một trăm hai mươi người bày thành ba cụm tường khiên chậm rãi đẩy về phía tường đá Chiềng Mai.
Quân Nam Xương sử dụng khiên scutum(1) nó cho quân Nam Xương dùng khiên scutum vì cảnh sát chống b·ạo đ·ộng hiện đại vẫn sử dụng form này, đơn giản thế thôi.
Bạc Thường nhìn ba phương trận của quân Việt chậm rãi đẩy tới, hắn như quay lại mùa xuân bốn năm trước. Tuy kiểu dáng khiên hơi khác nhưng bọn chúng cũng kết thành phương trận như thế này cứ thế tiến tới chém từng người anh em một. Anh em Vạn Tượng là quân chính quy cũng không đỡ nổi nửa canh giờ.
May mắn, bây giờ hắn có tường đá. Bạc thường gật đầu với tên thân tín.
- Giương cung ... bắn.
{Viu ... viu... viu}
{Kịch... kịch... kịch} tiếng mũi tên rơi vào tường khiên kém vang hơn tiếng mưa rơi trên mái ngói một chút nhưng tuyệt đối đủ làm kích thích lòng người.
Loạt tên đầu không có hiệu quả gì cả, Bạc Thường hét lớn.
- Chờ chúng vào tầm mười trượng! ... Bắn qua khe! ...
Thế là người Thái ngồi nhìn quân Việt từ hai mươi trượng bò vào tầm mười lăm trượng, quân Việt dừng lại rồi đột nhiên.
[Phanh ... phanh ... phanh ...] mấy chục cây nỏ cùng lúc phóng tiễn [keng ... kịch ... phập ...]
Người Chiềng Mai đang chờ quân Việt vào đủ tầm thì đột nhiên bị mấy chục mũi tên tề xạ. Tuy trời mới tảng sáng chưa rõ lắm mũi tên bắn cả vào tường đá rào gỗ nhưng cũng có bảy tám kẻ trúng tên ngã xuống.
- Núp sau rào gỗ!
Bạc Thường hét lớn.
Thấy quân Chiềng Mai đã núp ba phương trận lại đều nhịp bò lên.
- Mười trượng. Chú ý ... giương cung ... bắn.
[Viu ... viu... viu...]
[Kịch... kịch... phập]
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!