Chương 29: Đại Nghĩa

Điển lễ quan tấu.

- Nghệ quán tẩy vị, quán tẩy…

Bà Thái Hậu bế vua nhỏ lên đổ nước rửa bài vị Hạo Thiên đại đế, lại rửa bài vị Hoàng địa kỳ.

- Thuế cân …

Hầu cận dâng khăn lông lên cho vua, vua nhỏ đích thân cầm khăn lau lại bài vị cẩn thận. Lau xong rồi Điển lễ quan quỳ xướng.

- Nghệ hương án tiền, quỵ …

Thái Hậu bế Thiên Tử quay về vị bái, quân thần đều quỳ trước án. Hai viên quan bưng hương quỳ dâng hương cho Thiên Tử. Điển lễ quan lại xướng.

- Tam nẫm hương … phủ phục … hưng … bình thân … quỵ …

Tiếng quan điển lễ du dương, Thái Hậu ở bên giúp Lê Bang Cơ lật đật hoàn thành hết lễ này đến lễ khác. Đến lúc thằng nhóc tưởng chừng như sắp ngủ gật thì viên Điển lễ quan xướng rõ to và dài.

- Lễ tất.

Xướng rồi Thái Hậu cầm tay Hoàng Đế đánh bốn tiếng vào trống, rồi lại quay sang đánh bốn tiếng vào chuông.

Vua vừa đánh chuông trống xong thì hoạn quan ở khắp nơi trong cung cũng đánh theo, tiếng chuông trống lan từ Hoàng Thành ra đến phố phường.

Khắp cả thành Đông Kinh ai có trống dùng trống, ai có chuông dùng chuông, không có chuông trống thì dùng dao rựa, nồi chảo. Cốt làm sao gây được tiếng động chói tai nhất có thể để đuổi cóc, không cho cóc ăn trăng.

Cứ thế gõ đến lúc trăng lại tròn mới thôi.

Không chỉ ở Đông Kinh, cả năm đạo đều làm lễ ở môn đình cả, các chợ ở thành trấn đều cấm sát sinh ba ngày.

[Thùng thùng … thùng]

Tiếng trống cầm canh giữa đêm trường vắng lặng như đang cố đánh tan cái heo hắt nửa đêm mà gọi mặt trời ló dạng. Gọi quá đi chứ, tên phu cầm canh đã trực trên lâu thành từ tối qua đến giờ, đám lính canh tụ tập xuống chân thành đổ xúc xắc từ lâu, chỉ còn mình hắn ở trên này buồn tẻ, canh giờ gõ trống.

Trăng cao vằng vặc tuy đã ngã về tây nhưng vẫn cố hắt ánh sáng xuống khắp nhân gian. Hạo nguyệt hôm nay tuy đã không còn tròn vành vạnh như đêm hôm kia nhưng với người không bắt bẻ lắm như phu cầm canh thì vẫn là đáng trân trọng.

Dù sao từ giờ đến khi mặt trời mọc hẳn là chỉ còn ánh trăng bầu bạn cùng hắn.

Trong phòng khách của một phủ đệ nào đó phía nam thành Đông Kinh, mười mấy thân ảnh đang quây quần bên chiếc bàn dài dưới ánh đèn thuỷ tinh.

- ...

- Bây giờ chúng ta phải xử lý Lê Khôi thế nào, lần này hắn ra Đông Kinh không những giải thế khó cho bà Thái Hậu còn đích thân cầm trọng binh.

- Đúng vậy, bao nhiêu công sức của chúng ta đổ sông đổ bể hết.

Thân ảnh ngồi vị trí thứ nhất bên phải chủ vị cười nhạt hỏi.

- Xin hỏi Lý đại nhân, chúng ta bỏ những công sức đáng kể gì vậy. Chẳng qua là mượn thiên thời bày một trận nhàn cục thôi. Được thì thượng vị chấp chính, hỏng thì ngồi im rũ áo, trừ khi Lý đại nhân cho rằng một tên mán mọi ở Hải Tây cũng là tổn thất.

Thân ảnh giọng hiền hoà ngồi ở chủ vị chậm rãi hỏi.

- Được rồi, đừng lộn xộn nữa, vụ á·m s·át Lê Khôi đã có manh mối gì chưa? Là người của chúng ta hay có kẻ khác giá hoạ?

Thân ảnh ngồi thứ nhất bên trái chắc chắn đáp.

- Hồi đại nhân, trong đêm hôm Lê Khôi bị á·m s·át người của chúng ta đều không xuất động.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!